HẬU CUNG HỢP GIA HOAN - CHƯƠNG 7
Cập nhật lúc: 2024-10-30 10:11:07
Lượt xem: 2,258
Chương 30
Nếu nói trong hậu cung ai là người âm hiểm nhất, thì đó chính là Hiền phi nương nương.
Nàng ta vậy mà muốn tìm người hủy hoại thanh danh của ta.
Nhưng không giống những người khác ghen tị với mối quan hệ tốt đẹp giữa ta và Văn Ngự Bạch, nàng ta là vì nghe nói Hoàng hậu nương nương và Thục phi đã thua liên tiếp hai trận.
Hậu cung thua liên tiếp hai ván khiến nàng ta nảy sinh lòng hiếu thắng.
Để chứng minh mình có thủ đoạn hơn các nương nương khác, nàng ta muốn tôi cúi đầu cầu xin nàng ta, và nàng ta quả thực đã thành công.
Hiền phi nương nương quyết tâm hủy hoại danh dự của ta.
Nàng ta phái đến một tiểu cung nữ.
?
Ta nghi ngờ nàng ta dùng nick cùi.
Nhưng ta thật sự mệt mỏi rồi, ta cũng không quan tâm Văn Ngự Bạch nghĩ gì về mình, nên ta chủ động cởi quần áo tiểu cung nữ.
Tiểu cung nữ ngăn cản... ?
Nàng ta giữ c.h.ặ.t t.a.y tôi cầu xin tôi tha cho nàng ta.
Nàng ta nói nàng ta là con gái nhà lành.
Nàng ta nói nàng ta còn muốn xuất cung lấy chồng.
Chuyện này khiến ta... không nỡ xuống tay.
Ta giữ tiểu cung nữ này lại.
Nghe nói nàng ta chủ động xin đến cung của ta.
Ta phải xem xem tiểu cô nương tên Chi Chi này rốt cuộc có mục đích gì.
Nàng ta đúng là gan dạ, vì cung của ta không có ai canh gác ban đêm nên đã lẻn vào phòng ngủ của ta
Tôi nheo mắt giả vờ ngủ, tay nắm chặt con d.a.o găm dưới chăn.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Tôi cứ như vậy nhìn nàng ta lẻn vào ăn vụng bánh ngọt của mình.
Nàng ta còn khá thông minh khi lấy bánh từ dưới lên, ăn xong lại xếp lại ngay ngắn, nhìn sơ qua cũng không biết bên dưới bị rỗng.
Kế hay... dùng để ăn uống.
Vậy đến cung của ta là vì bánh ngọt ở đây độc nhất vô nhị?
Ta cho người đưa nàng ta trở về.
31
Thực ra, người của Hiền phi nương nương ta thật sự không dám giữ lại.
Nhưng ta đã tặng nàng ta một ít bánh ngọt.
Không ngờ nàng ta lại lỡ miệng, gián tiếp hại ta thê thảm.
Hiền phi nương nương nghe chuyện bánh ngọt, ngày nào cũng canh me ở cửa phòng bếp.
Có lúc chỉ mình nàng ta canh bánh.
Có lúc thì Thục phi nương nương đi cùng, một người canh giò heo, một người canh bánh ngọt.
Cả tháng nay, ta mẹ nó cả tháng trời chẳng được ăn miếng bánh nào.
Đúng là đàn bà xấu xa mà.
Nhưng ở hiên nhà người khác, không thể không cúi đầu.
Ta đến chỗ Hiền phi nương nương, còn chưa vào cửa đã nghe thấy tiếng Hoàng hậu nương nương:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/hau-cung-hop-gia-hoan/chuong-7.html.]
"Lá gan lớn đấy, bổn cung đường đường là Hoàng hậu nương nương, thế nào ngươi cũng phải để bổn cung nếm thử chứ, ngươi dám ăn nhiều như vậy à."
Ta bước thêm hai bước, nghe thấy Hoàng hậu nương nương tức giận gọi thẳng tên húy Hiền phi nương nương mà mắng:
"Hứa Nghị Hoan, ngươi còn ăn nữa, ngươi có cần mặt mũi nữa không hả?"
"..."
32
Thật ra con gái đều rất đáng yêu.
Nhưng điều này không ảnh hưởng đến việc ta nhớ nương.
Nhưng ta cũng biết rõ, Văn Ngự Bạch không muốn thả ta đi.
Vì vậy, lúc dùng bữa trưa với hắn, ta nói dối mấy hôm nay trong lòng buồn bực, lo lắng Tiêu Sở Địch xảy ra chuyện, muốn lên núi cầu phúc cho hắn.
Văn Ngự Bạch nhìn ta cười mà không nói.
Ta bỗng thấy hơi hoảng.
"Hoàng thượng không tin ta sao?"
"Tin, ngươi cũng dám nói dối rồi, trẫm sao nỡ lòng không tin."
"..."
Văn Ngự Bạch nói hắn biết ta ở trong cung buồn chán, còn định tìm cho ta một con thú cưng, bây giờ thú cưng đã tới, ta lại không dùng đến.
Ta rất cảm động, đồng ý đi xem.
Văn Ngự Bạch cười dẫn ta đến ngự thư phòng, nói thú cưng này mới tìm được, hắn còn chưa thấy.
Ta biết hắn không nói dối.
Dù sao thì khi hắn nhìn thấy con rùa nhỏ kia, vẻ mặt không nói nên lời trên mặt hắn không thể giả vờ được.
Hắn ngẩng đầu nhìn Lý công công, "Đây là thú cưng ngươi tìm cho trẫm?"
Lý công công nịnh nọt, "Lão nô nghĩ thánh thượng vạn tuế, nên nuôi một con vật trường thọ."
Mối tình oan trái giữa vạn tuế và vạn niên quy.
Quả nhiên sắc mặt Văn Ngự Bạch càng khó coi hơn.
Đây chính là điển hình của việc nịnh nọt sai chỗ.
Văn Ngự Bạch nghiến răng nhìn Lý công công, "Khác biệt lớn nhất giữa ngươi và con rùa này chính là ngươi biết nói."
33
Ta rời khỏi hoàng cung.
Đương nhiên, cũng không mang theo con rùa kia.
Đại Giang vẫn là Đại Giang.
Nương ta quả nhiên là nương ta.
Núi trại thổ phỉ ngày nào dưới sự nỗ lực của nương ta đã trở thành khu du lịch 5A.
Lúc này nương ta đang đứng bên ngoài hàng rào chỉ huy ta đi mua vé.
Ta hơi bất mãn, nhắc nhở bà ta là ta là con gái ruột của bà.
Nương ta dường như cuối cùng cũng nhớ ra, bảo ta lúc mua vé thì mua thêm vài vé giúp bà ấy tăng doanh số.
"..."
Không giống như nhớ ta lắm.