Hậu phương vững chắc, chỉ cần nằm thắng - Phần 15
Cập nhật lúc: 2024-06-19 20:35:31
Lượt xem: 512
28.
Thanh danh của Tần Dịch sau khi cứu trợ thiên tai trở về oanh động chưa từng thấy. Hắn trong quân đã có uy quyền, nay có thêm được lòng dân.
Tuy nhiên, sau khi hồi kinh, hắn lại bị Tần Bạch giam lỏng trong cung.
Ba ngày sau, một làn sóng tai họa khác lại bắt đầu. Kinh thành và các thành trấn lân cận đột nhiên xuấn hiện một loại dịch bệnh mới.
Bắt đầu từ một thị vệ hoàng cung, hắn ban đầu bị cảm lạnh, sau đó sốt cao, toàn thân đau nhức, được thái y chẩn đoán là mắc phong hàn. Nhưng sau khi uống thuốc, bệnh tật không những không thuyên giảm mà còn bắt đầu nôn mửa, tiêu chảy. Không được mấy ngày người đó đã c..hết.
Vị thái y đã chẩn trị và những người từng tiếp xúc với tên thị vệ đó cũng bắt đầu có những triệu chứng tương tự. Viện trưởng Thái y viện lập tức phán đoán đây không phải bệnh phong hàn mà là một loại dịch bệnh.
Sau khi phụ thân ta biết chuyện, ông đã ngay lập tức gửi thư cho đại ca ta. Không ngờ rằng, thư vừa gửi đi thì đại ca ta đã trở về.
Phụ thân ta kể cho huynh ấy nghe chuyện đã xảy ra ở kinh thành, đại ca ta ngay lập tức xác nhận rằng dịch bệnh ở kinh thành cùng một loại với dịch bệnh ở thị trấn nhỏ phía nam.
“Dịch bệnh cùng lúc xuất hiện ở kinh thành và các thành trấn lân cận, trùng hợp như vậy ta nghi ngờ có người ngàn dặm đầu độc” Đại ta ca suy đoán.
“May mắn là Tiểu Tiểu đã tìm ra phương thuốc trị được loại dịch bệnh này, từ phía nam trở về con cũng có một ít kinh nghiệm trong việc đối phó dịch bệnh, không cần quá lo lắng, dịch bệnh sẽ sớm được khống chế.”
Đại ca ta lập một danh sách những thứ cần thiết để phòng ngừa và điều trị dịch bệnh cho mẫu thân ta.
“Những người nhiễm bệnh cần được cách ly ở thôn trang ngoại thành, tránh lây lan dịch bệnh, dùng đơn thuốc này ba lần một ngày, nhanh thì nửa tháng, chậm thì một tháng là có thể khỏi bệnh hoàn toàn.
“Những thứ này là để phòng dịch bệnh, có thể đảm bảo ngăn ngừa lây nhiễm được chín phần. Ngoài việc cung cấp miễn phí cho những người chăm sóc bệnh nhân ở thôn trang, chúng ta có thể bán cho những quyền quý đang hoảng sợ trong kinh” Đại ca ta nói.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Bên này, mẫu thân ta từng bước tích trữ đồ dùng theo kế hoạch của đại ca, bên kia trong hoàng cung lại đang rơi vào tình trạng hỗn loạn.
Ngày càng có nhiều người trong cung bị chẩn đoán mắc bệnh khiến đám đại thần hoảng sợ. Một số thành trấn xung quanh thượng tấu cầu xin Tần Bạch phái người qua để ổn định lòng dân. Trong kinh thành mọi người đều thấp thỏm lo sợ.
Cuối cùng, Tần Bạch lại phái Tần Dịch ra ngoài. Chuyện này hợp ý của phụ thân ta.
Sau khi phụ thân ta biết chuyện, ông đã nhờ đại ca ta đưa Tiểu Tiểu đến giúp Tần Dịch. Trị bệnh cứu người là không thể chậm trễ.
Tần Dịch nghe theo lời khuyên của đại ca ta, lại nhờ huynh ấy viết ra phương pháp phòng chống dịch bệnh, sau đó bảo người sao chép ra nhiều bản đưa đến cho các quan viên thành trấn lân cận. Cũng cho Thái y viện một bản.
Sau đó, ba người mặc trang phục phòng hộ vào, cưỡi ngựa suốt đêm đến thành trì xa kinh thành nhất, bắt đầu công việc giám sát và cứu trợ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/hau-phuong-vung-chac-chi-can-nam-thang/phan-15.html.]
Trong hoàng cung có người của Thái y viện quản, trong kinh thành thì mẫu thân ta tập hợp tất cả những người mắc bệnh đưa đến thôn trang ngoại thành. Cũng đưa những đồ dùng để phòng tránh dịch bệnh đã được chuẩn bị trước cho đại phu và những người chăm sóc bệnh nhân.
May mắn là dịch bệnh được phát hiện sớm và không có nhiều người mắc bệnh, chỉ cần hai ngày đã có thể đưa hết những người bị bệnh ra khỏi nội thành. Dù Thái y viện cũng đã nói, nếu dựa theo đơn thuốc này thì chậm nhất là một tháng bệnh sẽ khỏi hoàn toàn, nhưng thời gian chưa tới, mọi người còn chưa thấy hiệu quả, nên vẫn rất hoảng sợ.
Mẫu thân đã gom những đồ dùng cần thiết cho việc phòng tránh dịch bệnh thành gói phòng chống dịch. Nhiều người đổ xô đến cửa hàng của mẫu thân ta để mua chúng.
Mẫu thân ta kêu gọi mọi người đừng quá hoảng loạn. Người thân và hàng xóm của những người bệnh đang bị cách ly ở thôn trang ngoại thành đều được mẫu thân ta phát miễn phí gói phòng chống dịch. Chỉ cần bọn họ nghiêm túc thực hiện đúng quy trình phòng tránh bệnh dịch thì sẽ không có việc gì.
Nhưng nhiều người vẫn muốn mua, họ sợ những người đó ra ngoài mà không thực hiện các biện pháp phòng hộ, bản thân lại bị lây nhiễm nên phải mua cho bằng được.
Mẫu thân ta khuyên không được thì cũng không để ý nữa. Họ nhất quyết muốn tiêu tiền, cũng không ai ngăn cản.
Giá gốc của một gói phòng dịch là năm lạng bạc. Mẫu thân ta đã bán chúng với giá gốc. Việc mẫu thân ta không lợi dụng dịch bệnh mà tăng giá khiến những phú thương trước đó vì mẫu thân ta mà bị thua lỗ trong việc đầu cơ trục lợi lương thực đã có thái độ tốt hơn với bà, sau lưng không còn chỉ trích mẫu thân ta nữa.
Đối với quan viên trong kinh thành, ai có mối quan hệt tốt với mẫu thân ta đều được bà đưa tặng một gói. Là người của một trong năm gia tộc lớn, nhà của vị phu nhân Đô đốc kia, mẫu thân ta cũng tính theo đầu người đưa tặng đến quý phủ.
Những người không tham gia bịa đặt nói xấu gia đình ta trong bữa tiệc Bách hoa yến thì mẫu thân ta bán với giá gốc. Còn những người đã từng góp phần hạ bệ gia đình ta thì, hừ, một nghìn lượng bạc một gói. Muốn mua thì mua.
Mẫu thân ta đã đưa ra quy định mỗi người chỉ được mua một gói phòng dịch, ngươi bán cho người khác thì mất phần của mình. Muốn bạc hay muốn mạng đều do họ tự chọn.
Những gia quyến của mấy quan viên đã từng bịa đặt nói xấu gia đình ta, mấy ngày qua không ít người đã đến mua gói phòng dịch. Dù trong lòng bọn họ tức đến nghiến răng nghiến lợi những vẫn phải vừa mỉm cười với mẫu thân ta vừa bỏ ra cái giá gấp mấy trăm lần giá thị trường để mua gói phòng dịch, người xem mười phần hả dạ.
Qua chừng một ngày sau, Bạch Tâm Nhu mang ngân phiếu bốn nghìn lượng bạc đến nhưng mẫu thân ta không thu.
“Ngươi cùng những người khác không giống nhau, nhà các ngươi một vạn lượng một gói”
“Tại sao chứ?”
“Nữ nhi của ngươi không phải là hoàng hậu đương triều sao? Gia đình các người tất nhiên cao quý hơn những gia đình khác, muốn mua thì mua không thì đừng cản trở việc kinh doanh của ta.”
Bạch Tâm Nhu hùng hùng hổ hổ bỏ đi. Một ngày sau, Bạch Tâm Nhu mang ngân phiếu bốn vạn lượng bạc đến, toàn thân mềm nhũn, khi trả tiền mắt đỏ bừng, chỉ muốn xé đôi mẫu thân ta ra.
“Bạch Tâm Nhu, cảm giác nhà chỉ còn có bốn bức tường thế nào?” Mẫu thân ta mỉm cười hỏi.
Để mua được gói phòng dịch, cuối cùng bà ta không thể không bán đi số lương thực đã tích trữ lúc trước, nhưng hiện tại giá lương thực không cao nên bà ta chỉ thu về được hai vạn hai lượng bạc. Nghe nói số bạc còn lại bà ta tìm Sở Anh để vay nhưng Sở Anh không có để cho vay. Bà ta đành về nhà bán hết những thứ có giá trị trong nhà, kể cả ngọc bội gia truyền của tổ tiên mới miễn cưỡng gom đủ bạc.
Nhìn thấy mẫu thân ta mỉm cười Bạch Tâm Nhu lại tức ngất đi.