Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Hiểu Lầm Ngọt Ngào - Chương 10

Cập nhật lúc: 2024-05-12 00:44:12
Lượt xem: 3,133

“Trình Thương Thương, mày đúng là giỏi bôi tro trét trấu lên mặt nhà họ Trình mà!”

“Đứa bé này không thể giữ lại, nhất định phải nhanh chóng giải quyết, chuyện này càng không thể để lộ ra ngoài!”

“Nếu để người ngoài biết đươc mày chưa kết hôn mà đã chửa hoang thì làm gì có người đàn ông nào tình nguyện bỏ một món tiền lớn ra để cưới mày về nhà chứ!”

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

Tôi cười nhưng nước mắt lại thi nhau rơi xuống:

“Sợ tôi làm mất mặt nhà họ Trình các người, vậy thì đoạn tuyệt quan hệ đi.”

“Ha, cùng mày đoạn tuyệt quan hệ? Vậy há chẳng phải 20 năm qua chúng tao đã bỏ công cốc rồi sao. Tao khuyên mày nên sớm dẹp bỏ suy nghĩ đó đi thì hơn. Nhanh, sắp xếp làm phẫu thuật bỏ đứa nhỏ ngay, sau khi nhận bằng tốt nghiệp đại học ngay lập tức trở về Bắc Kinh lấy chồng.”

Tôi không lên tiếng nhưng trong lòng âm thầm hạ quyết tâm.

Lần này, có phải trả cái giá như thế nào tôi cũng sẽ tìm mọi cách thoát khỏi nhà họ Trình.

24.

Tôi bị đưa đến một bệnh viện tư ngay trong đêm.

8h tối sẽ tiến hành phẫu thuật phá thai. Lựa chọn bệnh viện tư cũng là vì muốn tránh mọi tai mắt của truyền thông.

Thế nhưng không ai có thể ngờ tới, lúc tôi vừa bị đưa vào phòng phẫu thuật, có đến hơn chục chiếc xe oto sang trọng dừng trước bệnh viện, đi đầu chính là chiếc Hummer. Ở trên xe bước xuống mấy chục người đàn ông mặc vest đen chỉnh tề vây quanh tòa nhà tôi chuẩn bị làm phẫu thuật. Người đàn ông đi đầu vẻ mặt như hung thần, sát khí nồng nặc đá văng cánh cửa phòng đang khép hờ.

Bác sĩ đang cầm ống kim tiêm chuẩn bị gây mê cho tôi bị dọa đến hồn bay phách tán.

Tôi ngạc nhiên ngồi bật dậy, Dung Thần lạnh lùng đi đến bên cạnh giường phẫu thuật, trực tiếp bế tôi rời đi.

Không một ai dám ngăn cản anh, cũng không thể cản nổi.

Ngoài cửa là hai hàng vệ sĩ tay cầm súng. Ba mẹ tôi sớm đã bị dọa đến mềm nhũn cả chân, đứng cũng đứng không vững. 

Nhìn thấy Dung Thần ôm tôi đi ra, ba tôi lấy hết chút sức lực để đứng dậy, vừa tính mở miệng ngăn cản thì bắt gặp ngay ánh mắt của anh lia qua. Chỉ là một cái liếc mắt nhưng lại làm cho ba tôi không thể nói nên lời, chỉ biết đứng dựa vào góc tường.

“Là hai người đã ép cô ấy bỏ đứa bé?”

Ba tôi không dám lên tiếng bằng đẩy mẹ tôi ra trước.

“Phải phải…. không phải, chúng tôi chỉ là muốn tốt cho Thương Thương, dù sao con bé cũng còn trẻ, nếu để người ngoài biết được nó chưa kết hôn mà đã mang thai thì không tốt cho lắm…”

“Đúng, đúng, đúng vậy, con gái quan trọng nhất vẫn là trinh tiết.”

Dung Thần đưa mắt nhìn về phía tôi, tôi vẫn còn đang đắm chìm trong cảm xúc bất ngờ từ những việc vừa mới xảy ra, cả người cứ ngây ngây ngốc ngốc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/hieu-lam-ngot-ngao/chuong-10.html.]

“Người mà tôi vẫn luôn thích nhiều năm qua bây giờ lại bị nhà họ Trình các người hành hạ thành ra như thế này.”

Giọng điệu Dung Thần bình thản, âm thanh phát ra nghe cũng rất nhẹ nhàng từ tốn nhưng lại làm cho người ta cảm giác lạnh cả sống lưng, tựa như bình yên trước cơn bão.

“Cái này, chắc cậu hiểu lầm rồi, Thương Thương là con gái của chúng tôi, chúng tôi làm sao lại hành hạ con bé được chứ…”

“Hành hạ hay không hành hạ trong lòng tôi rất rõ ràng.”

Dung Thần ôm tôi đi về phía trước một bước. 

Ba mẹ tôi bị dọa đến cả người co rúm lại, đứng dựa sát vào bức tường phía sau như muốn đục một cái cửa mà chạy đi. Dù sao thì trong tay những vệ sĩ đi theo Dung Thần đến đây đều có súng, hai người họ không bị dọa cũng khó.

“Chúng tôi không dám, sau này thật sự không dám…”

Ba mẹ tôi cũng là người biết thức thời, co được dãn được, liền lập tức quỳ xuống xin tha.

Dung Thần đưa mắt nhìn về dàn vệ sĩ, ngay lập tức có người tiến lên kéo hai người họ đứng dậy.

“Tôi sẽ cho các người cơ hội, ngày mai tại các tờ báo lớn của Hồng Kông, Ma Cao và Bắc Kinh lập tức đăng bài đoạn tuyệt quan hệ với Trình Thương Thương.”

“Chuyện này, chuyện này không được…”

“Không đồng ý sao? Vậy thì tối nay hai người ai cũng đừng nghĩ đến chuyện có thể bình yên đi ra khỏi chỗ này.”

“À đúng rồi, còn có, từ nay về sau mãi mãi sẽ không còn nhà họ Trình nữa.”

Dung Thần vừa dứt lời, vệ sĩ hai bên liền giơ s.ú.n.g chĩa ở huyệt thái dương của hai người họ.

“Chúng tôi sẽ đăng báo, đăng báo, ngày mai lập tức đăng báo…”

“Trình Thương Thương từ nay về sau sẽ không có bất cứ quan hệ nào với nhà họ Trình các người.”

“Vâng…”

“Cô ấy là vợ của Dung Thần tôi, là thiếu phu nhân nhà họ Dung, nữ chủ nhân tương lai của Úc thành.”

“Úc thành….nhà họ Dung?”

Ba tôi trợn to mắt. Trong nháy mắt đó, tôi thấy được trong mắt ông ấy là sợ hãi, không dám tin, vui mừng tột cùng, nhưng cuối cùng tất cả chỉ còn lại sự tuyệt vọng.

 

Bọn họ một lòng muốn gả tôi cho một gia đình quyền thế để có thể trở mình, gây dựng lại nhà họ Trình ngày trước. Thế nhưng lại không ngờ rằng, mọi thứ cuối cùng cũng trở thành sự thật, tôi đúng như ý muốn của bọn họ mà bước chân vào cửa của đại thế gia, nhưng những thứ này lại không có một chút quan hệ với nhà họ Trình.

Loading...