HOA KHAI PHÚ QUÝ - Chương 10
Cập nhật lúc: 2024-09-10 18:49:08
Lượt xem: 3,481
Chu Tầm sững sờ, cầm cái xẻng đứng ngây ra đó hồi lâu mới hiểu ý tôi.
Chu Tầm từng cứu mạng tôi một lần từ tay nhân tình của Khương Hồng Phân.
Cũng từng vì mua thuốc cho tôi mà đi ăn trộm, bị người ta đánh đến bầm tím mặt mày.
Nếu nói mấy dì đã cho tôi tình thương của bậc cha chú thì Chu Tầm là người duy nhất dám liều mạng vì tôi.
Tôi từng mong muốn được thi đỗ đại học cùng cô ấy.
Nhưng em gái cô ấy bị bệnh, tiền phẫu thuật cộng với điều trị sau phẫu thuật cần sáu trăm nghìn tệ.
Kể cả điều trị bảo tồn cũng cần đến vài nghìn tệ tiền thuốc men mỗi tháng.
Vì muốn chữa bệnh cho em gái, Chu Tầm đã bỏ học, ban ngày đi làm thêm, buổi tối bán mì xào.
Chu Tầm nhìn tôi, nước mắt rơi lã chã, cô ấy mấp máy môi không biết nên nói gì, chỉ dùng tay áo lau nước mắt nói: "Cậu đợi một lát."
Nói xong, cô ấy xào cho tôi một bát mì.
Vừa ăn mì, tôi vừa dặn dò Chu Tầm hãy quay lại trường học càng sớm càng tốt.
"A Tầm, cả hai chúng ta là những người đang vùng vẫy trong vũng bùn, đã có cơ hội thì nhất định phải bò ra ngoài."
Nói xong, tôi rời khỏi quán mì.
Vừa đi khỏi chợ đêm, rẽ vào một con hẻm nhỏ, tôi gặp một người, người đáng lẽ ra phải nằm liệt giường trong trạng thái thực vật, Phó Thì Tự.
Chính là người bí ẩn mà tôi đã liên lạc trong thời gian qua.
12
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/hoa-khai-phu-quy/chuong-10.html.]
"Nơi Cố Hành Chu che giấu Khương Hồng Phân."
Bên bờ sông, trong chiếc xe hơi màu đen, anh ta đưa cho tôi một phong bì.
Tôi hơi ngạc nhiên: "Anh không sợ sau khi có được tung tích của Khương Hồng Phân, tôi sẽ hối hận, không hợp tác với anh nữa sao?"
Anh ta mỉm cười, đôi mắt đẹp hơi cong lên: "Em sẽ không làm vậy, bởi vì người thực sự hại em thành ra như vậy, ngoài Khương Hồng Phân ra còn có Cố Hành Chu và Cố Vãn Tình, về chuyện này chúng ta có chung mục tiêu."
Nửa năm trước vào ngày Phó Thì Tự bị tai nạn xe hơi, anh ta đã bắt gặp Cố Hành Chu và Cố Vãn Tình ngoại tình.
Lúc đó, Cố Vãn Tình quỳ xuống trước mặt anh ta cầu xin sự tha thứ, còn Cố Hành Chu lại lén lút sai người động tay động chân vào xe của anh ta...
Vụ tai nạn xe hơi đó tuy không cướp đi mạng sống của Phó Thì Tự nhưng lại khiến anh ta hôn mê suốt ba tháng trời.
Ba tháng trôi qua, chút chứng cứ kia đã bị xử lý sạch sẽ.
Vì vậy Phó Thì Tự đã giấu kín chuyện mình tỉnh lại.
Một mặt anh ta tìm kiếm những kẻ cấu kết với Cố Hành Chu trong nhà họ Phó, mặt khác anh ta tìm cơ hội trả thù Cố Hành Chu và Cố Vãn Tình.
"Theo điều tra của người của tôi, hôm đó Khương Hồng Phân đột nhiên "uống say nói lời thật lòng" với em về thân thế của em, chắc là do Cố Hành Chu bảo Cố Vãn Tình làm."
"Bởi vì nhà họ Cố không muốn từ bỏ mối hôn sự tốt đẹp với nhà họ Phó nhưng Cố Hành Chu lại không nỡ để Cố Vãn Tình gả qua nên mới sắp xếp để em quay về nhà họ Cố."
Phó Thì Tự liếc nhìn những vết sẹo trên cánh tay tôi, giơ tay lên xoa xoa vết sẹo do tai nạn xe hơi để lại trên cánh tay mình, khóe miệng khẽ nhếch lên: "Để em thay Cố Vãn Tình gả cho tên "người thực vật" là tôi đây."
"Chờ đã, nếu tôi nhớ không lầm thì tuổi kết hôn hợp pháp không phải là hai mươi tuổi sao? Các người làm hợp đồng hôn nhân cẩu thả như vậy à?" Tôi không kìm được hỏi.
Phó Thì Tự ngẩn người, sau đó cười tự giễu: "Trong việc trao đổi lợi ích, không có gì là không thể, không đăng ký kết hôn được thì cho người ta gả qua trước, điều quan trọng là lợi ích đằng sau mối quan hệ thông gia."
"Tuy nhiên kế hoạch lần này của chúng ta chắc chắn sẽ khiến nhà họ Cố tổn thất nặng nề, vì vậy cá nhân tôi khuyên em nên suy nghĩ kỹ."