Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Hồng Bạch Hỷ Sự - Series「Quỷ Sai 4」 - Chương 3

Cập nhật lúc: 2024-08-30 19:37:51
Lượt xem: 387

Nhưng anh ta lại nắm chặt cổ tay tôi. 

 

Vẻ mặt chân thành. 

 

“Em vẫn còn giận chuyện năm đó à? Lúc đó tôi chỉ không muốn làm lỡ dở em, không dám lên kế hoạch trước cho tương lai của chúng ta.” 

 

“Vậy là sao? Giờ anh có khả năng lên kế hoạch cho tương lai rồi? Mới nhớ tới tôi là phương án dự phòng à?” 

 

Anh ta nhìn tôi, dứt khoát nói: 

 

“Kết hôn với tôi, tôi tặng em một căn hộ 140 mét vuông ở trung tâm thành phố, trả tiền mặt, với cả sẽ đứng tên em, còn kèm theo một chiếc xe 800 nghìn tệ và sính lễ 880 nghìn tệ nữa. Chúng ta có thể làm hợp đồng tài sản trước hôn nhân, tôi tự nguyện tặng em tất cả.” 

 

5.

 

Tôi nhìn anh ta, những lời chuẩn bị để nhục mạ anh ta tự nhiên không thốt ra nổi. 

 

Tôi tuyệt đối không thừa nhận là tôi ham tiền. 

 

Chỉ có thể trách đối phương cho quá nhiều. 

 

“Anh bị AIDS à? Hay mắc bệnh nan y muốn để lại con nối dõi?” 

 

Anh ta nhìn tôi, không nói nổi lời nào. 

 

Một lúc lâu sau, anh ta mới đưa tay xoa đầu tôi. 

 

“Khám sức khỏe trước hôn nhân cũng được mà, nếu em vẫn không yên tâm, tôi có thể sắp xếp cho hai bên gia đình gặp mặt trước.” 

 

Tôi không tin chuyện tốt như vậy lại rơi vào người mình. 

 

Những chuyện xảy ra tối nay quá kỳ quái, khiến tôi cứ ngỡ như đang mơ.

 

Thực ra, tôi vẫn luôn không quên được anh ta.

 

Nếu không, những năm qua tôi đã không cô đơn một mình như thế này rồi.

 

Tôi còn muốn nói gì đó để phá vỡ sự ngượng ngùng.

 

Nhưng anh ta lại rút từ trong túi ra một sợi dây đỏ rồi đeo vào cổ tay tôi.

 

Sợi dây này trông như được bện từ những sợi tóc, có vẻ đã cũ, giống như bị nhuộm bởi loại thuốc nhuộm đặc biệt nào đó.

 

Có một mùi hương kỳ lạ thoang thoảng.

 

"Anh sẽ coi như em đã đồng ý rồi nhé, Tình Tình, chúng ta sẽ ở bên nhau, anh sẽ thực hiện lời hứa năm xưa với em."

 

Anh ta nhìn tôi cười, không hiểu sao tôi lại cảm thấy nụ cười này có chút rùng rợn.

 

Tôi miễn cưỡng gật đầu.

 

Mọi chuyện quá đột ngột, tôi hoàn toàn không có sự chuẩn bị.

 

Anh ta đề nghị vào khách sạn nói chuyện.

 

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

Còn tôi thì đề nghị đi ăn khuya rồi mỗi người về nhà.

 

Sau đó, chúng tôi tìm một quán nướng vỉa hè gần đó để ăn.

 

Ông chủ quán rất quen thuộc với tôi, là một thanh niên trông như một học sinh trung học, cảm giác giống như đang làm thêm ở quán nướng.

 

Anh ta đeo tạp dề, nói chuyện rất thành thạo, không ngẩng đầu lên mà hỏi:

 

“Vẫn như thường lệ chứ? Ba xiên hẹ, một đùi gà nướng, một chân giò nướng, thêm mười xiên thận nướng nữa?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/hong-bach-hy-su-seriesquy-sai-4/chuong-3.html.]

 

Tôi ngượng ngùng, khi nào tôi đã gọi mười xiên thận nướng vậy?

 

Trần Tức nhìn tôi với vẻ ngạc nhiên, mím môi rồi cười khẽ.

 

“Mười xiên thận nướng? Coi bộ em vẫn còn sung sức lắm nhỉ?”

 

Nói bậy, tôi chỉ đơn thuần là thích ăn đồ nướng thôi nhé!

 

“Vâng, hôm nay không ăn được nhiều, nướng ít thôi là được.”

 

Tôi vừa tìm một chỗ ngồi xuống, đã thấy con ch.ó mun lớn bên cạnh quán nướng.

 

Đột nhiên nó sủa điên cuồng về phía chúng tôi.

 

Ông chủ quán nướng nhẹ nhàng đá nó một cái: “Mày cũng muốn ăn thận nướng à?”

 

Sau đó anh ta ngước mắt lên nhìn chúng tôi một cái.

 

Ông ấy lẩm bẩm nhỏ: “Mắt mày tốt thật đấy, này, thưởng cho mày một xiên thận nướng.”

 

Đồ nướng rất nhanh được mang lên, nhưng Trần Tức lại không ăn.

 

Dường như anh ta cực kỳ ghét đồ nướng, biểu cảm trên khuôn mặt cũng là đang cố gắng chịu đựng.

 

Trong lòng tôi thầm nghĩ, anh ta giàu rồi nên coi thường quán nhỏ này sao?

 

Nhưng ông chủ quán nướng lại bước thẳng tới, đặt xuống một lon nước ngọt.

 

“Cho hai người một lon nước ngọt này.”

 

“Ông chủ à, tặng thêm một lon nữa đi, tôi là khách quen mà, chúng tôi có hai người cơ.”

 

Ông chủ vừa nghe xong, nhẹ nhàng cười khẩy hai tiếng.

 

“Có thứ không phải là người, cố tình giả làm người, nó cũng không thể hưởng được hương vị trần gian, cô gái à, nhìn cô hiền lành, tôi khuyên cô một câu, tối khuya thế này tốt nhất nên về nhà sớm, đừng lang thang bên ngoài kẻo dính phải thứ không sạch sẽ.”

 

Đây là người thứ hai nói với tôi như vậy trong buổi tối nay.

 

Một lần thì còn được, nhưng ba lần bốn lượt thì quá là kỳ quặc rồi.

 

Tôi nhìn sắc mặt của Trần Tức, phát hiện anh ta vẫn bình thản, có vẻ như là không để ý.

 

Tôi khẽ nói:

 

“Tối nay đúng là hơi kỳ lạ thật, mấy người đã nhắc tôi cẩn thận dính phải thứ không sạch sẽ, Trần Tức, đừng nói anh là người đấy nha?”

 

Nhưng anh ta vẫn thản nhiên mở lon nước ngọt.

 

Uống một ngụm, nhìn chằm chằm vào tôi, ánh mắt sáng rực.

 

“Vậy em nghĩ anh không phải là người hay không phải là đàn ông? Bạn gái gọi mười xiên thận nướng, mà anh còn chẳng biểu hiện gì, bảo sao bị ông chủ chế giễu.”

 

Giọng anh ta đầy vẻ ấm ức.

 

Cuộc đối thoại cũng bắt đầu tăng tốc.

 

Mặt tôi đỏ bừng, quay đầu lại nhìn.

 

Ông chủ vẫn đứng sau lưng chúng tôi, trên mặt treo một nụ cười lạnh lẽo.

 

“Thú vị thật, lần đầu tiên gặp thứ bẩn thỉu mà có tâm lý vững vàng như thế này luôn đấy.”

 

Loading...