Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Hồng Bạch Hỷ Sự - Series「Quỷ Sai 4」 - Chương 4

Cập nhật lúc: 2024-08-30 19:38:11
Lượt xem: 303

6.

 

Tối hôm đó Trần Tức đã đưa tôi về nhà.

 

Chúng tôi coi như đã xác nhận lại mối quan hệ người yêu.

 

Không biết tối hôm đó có được coi là lời cầu hôn rồi không?

 

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

Dù sao thì mấy ngày sau, tối nào Trần Tức cũng sẽ hẹn tôi ra ngoài, mỗi lần đều có những cử chỉ thân mật.

 

Nhưng tôi đều từ chối, cũng không biết vì sao lại vậy nữa.

 

Mỗi lần ở cùng Trần Tức.

 

Tôi lại cảm thấy cơ thể mệt mỏi một cách kỳ lạ, còn cơ thể anh ta thì nóng đến đáng sợ.

 

Xung quanh tôi luôn có cảm giác như có thứ gì đó đang theo dõi.

 

Tôi bắt đầu trở nên nghi ngờ, lo lắng, rồi bắt đầu từ chối gặp Trần Tức.

 

Nhưng anh ta lại đề nghị: "Hay là em dọn ra ngoài sống cùng anh đi, như vậy chúng ta sẽ không phải chịu đựng nỗi nhớ nhung nữa. Trong vài ngày tới, anh sẽ sắp xếp cho bố mẹ anh gặp bố mẹ em, rồi chúng ta sẽ định hôn sự trước."

 

Tôi cảm thấy Trần Tức có hơi vội, nhưng lại không biết điều gì đang không ổn.

 

Cho đến khi cô bạn thân của tôi trở về từ chuyến công tác xa.

 

Nhìn thấy đôi mắt thâm quầng của tôi.

 

Cô ấy nhíu mày: "Sao đèn dương khí trên người cậu lại tắt rồi? Cậu còn không trả lời tin nhắn WeChat của tớ nữa? Lần trước sau khi tớ gọi điện cho cậu là đã không thể liên lạc được nữa rồi, nếu không phải vẫn thấy cậu vẫn cập nhật trên trang cá nhân là tớ đã báo cảnh sát luôn rồi cơ đấy."

 

“Đèn dương khí gì cơ?”

 

Tôi ngạc nhiên hỏi.

 

Cô bạn thân đưa tay lên trán, chỉ vào vai tôi.

 

“Trên vai cậu đấy, mỗi người có ba ngọn đèn dương khí, hai ngọn ở hai bên vai và một ngọn trên đầu. Đèn dương khí trên vai phải của cậu đã tắt! Ngọn bên trái cũng lúc sáng lúc tắt, cậu đã trải qua chuyện gì trong mấy ngày này vậy?”

 

Cô bạn thân của tôi thích huyền học, bản thân cũng khá mê tín.

 

Tôi quen cô ấy trong một nhóm làm thêm lúc học đại học, lúc đó tôi vừa mới đi làm.

 

Tôi tìm việc khắp nơi nhưng không được, và cô ấy nhiệt tình mời tôi đến làm việc tại cửa hàng tang lễ của cô ấy.

 

Còn cô ấy thì cứ ba ngày hai bữa ra ngoài, đặc biệt thích đi vào ban đêm, rồi còn hay biến mất không dấu vết.

 

Cô ấy còn nói với tôi, nếu có chuyện gì thì tìm ông chủ quán nướng, bởi họ là bạn bè.

 

Ông ấy có thể giúp đỡ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/hong-bach-hy-su-seriesquy-sai-4/chuong-4.html.]

“Cậu đừng dọa tớ, tớ không gặp chuyện gì đâu. Chỉ là chuyện tớ đã kể với cậu trước đó, bạn trai cũ của tớ, Trần Tức, anh ta tìm tớ đề nghị quay lại, tớ cũng đã đồng ý rồi.”

 

Cô bạn thân nhìn tôi chằm chằm, một lúc lâu rồi mới nói:

 

“Cậu đưa tớ ngày tháng năm sinh của anh ta đi, để tớ xem cho.”

 

Tôi không tin cô ấy thực sự biết bói toán, mặc dù không biết chính xác giờ sinh của Trần Tức, nhưng sinh nhật của anh ta trước đây lần nào cũng là do tôi tổ chức, nên tất nhiên tôi nhớ rất rõ.

 

Cuối cùng, sau khi nhận được bát tự của Trần Tức.

 

Không biết cô ấy từ đâu lôi ra một chiếc iPad, rồi nhập tên của Trần Tức và tháng sinh của anh ta vào.

 

Tôi lén liếc nhìn, phát hiện ra ứng dụng đó có tên là “Sổ Sinh Tử”.

 

Ứng dụng bây giờ đúng là thú vị thật.

 

Nhưng sắc mặt của cô bạn thân đột nhiên thay đổi.

 

“Mẹ kiếp, tớ đã nói rồi mà, cậu gặp rắc rối rồi, Vương Tình Tình, chẳng phải tớ đã nói với cậu rồi sao, mấy năm nay tốt nhất là cậu đừng yêu đương gì hết. Cậu có mệnh đào hoa, sẽ gặp phải tai họa đổ máu, bây giờ còn rước thêm một mối đào hoa âm nữa rồi!”

 

Tôi lẩm bẩm, nhìn cô ấy với ánh mắt trong sáng ngờ nghệch.

 

“Đào hoa âm là gì má?”

 

7.

 

Uông Thanh Ngư liếc nhìn tôi, rồi giữ c.h.ặ.t t.a.y tôi lại.

 

“Đừng cố gắng gỡ thứ này ra, nó đã được ngâm trong vật cực âm, bây giờ đã kết nối với khí huyết của cậu rồi. Nếu cậu gỡ nó ra bây giờ, cậu sẽ mất mạng đấy.”

 

Tôi lo lắng nói:

 

“Vậy bây giờ phải làm sao? Tớ đi tìm Trần Tức nhé? Thứ này là do anh ta đưa cho tớ.”

 

“Cậu đừng lo lắng, cậu và anh ta đã tiến triển đến đâu rồi? Anh ta có nói gì về sính lễ không?”

 

“Có nói, anh ta nói sẽ tặng tôi một căn hộ 140 mét vuông ở trung tâm thành phố và một chiếc xe trị giá 800 nghìn. Anh ta còn nói ngày mai sẽ dẫn tôi đi gặp bố mẹ anh ta, rồi sẽ chuyển tên cho tôi.”

 

Tôi ngượng ngùng nói.

 

Uông Thanh Ngư lườm tôi một cái: “Chuyện tốt như vậy mà cậu gặp được, cậu không thấy kỳ lạ à? Đi thôi, ngày mai chúng ta đi xem căn hộ cao cấp mà anh ta chuẩn bị cho cậu.”

 

Tôi không ngủ được suốt đêm, mấy lần định đi chất vấn Trần Tức.

 

Nhưng tôi đều nhịn lại, đúng là, chuyện tốt như vậy sao lại đột nhiên rơi vào tôi? Quả nhiên, con người không nên quá tham lam.

 

Sáng hôm sau, Thanh Ngư đã bảo tôi gọi điện cho Trần Tức.

 

Nhưng lạ thay, không ai nghe máy.

 

Loading...