Alice In The Rules Land - P1 - Chương 2
Cập nhật lúc: 2024-06-02 20:58:54
Lượt xem: 4,185
03.
“Đổi đồng hồ bỏ túi, đồng thời đưa đáp án giống nhau!” Tôi siết chặt đồng hồ bỏ túi trong tay, giơ ra trước mặt cô ta.
Đều cầm thẻ bài dự thi lẫn nhau là phương pháp tốt nhất mà khó khăn lắm tôi mới nghĩ ra này. Nhưng cô gái tóc ngắn lại lắc đầu từ chối, rút ra lá bài ♣9 mà tôi không có, nói: “Trong quy tắc này có nói không thể cầm đạo cụ của người chơi khác. Chắc vừa rồi cô cũng đã thấy đó, có kẻ muốn cướp lá bài của người khác liền bị coi là phạm quy.”
Tôi nhìn chằm chằm vào mắt của cô ta, muốn xác định tóc ngắn có đang nói thật hay không. Cô gái này luôn miệng khẳng định rằng không thể cầm đạo cụ của người chơi khác, nhưng lý do khiến tôi dám đưa ra đề nghị này chính là vì đã tận mắt chứng kiến có người sau khi trao đổi đồng hồ bỏ túi với đồng đội đã trót lọt qua cửa. Chẳng lẽ cô ta đang lừa dối tôi sao?
Tôi nhìn các màu sắc khác nhau của lá bài, bất chợt liếc nhìn tầng tầng lớp lớp người thất bại ở xung quanh mà trong lòng đột nhiên sinh ra một ý nghĩ cần nghiệm chứng.
Tôi rút ra lá ♥10 rồi chỉ về phía con ♠10 của cô ta: “Theo tôi! Chúng ta đếm ngược 3, 2, 1 rồi cùng tiết lộ quy tắc số 10 này là gì!”
Tóc ngắn thoáng do dự nhưng cuối cùng vẫn gật đầu đồng ý.
“3… 2… 1…!”
“Tuyệt đối không được chủ động nhìn quy tắc của người khác!”
“Tuyệt đối không được để người khác nhìn thấy quy tắc của bạn!”
Tôi hiểu rồi!
“Là quy tắc lừa gạt!”
Tôi chỉ về phía hàng loạt người chơi bị đổ rạp trên đất: “Tôi quan sát tình huống của những người xung quanh rồi. Sau khi anh ta trao đổi đồng hồ bỏ túi với đồng đội của mình thì cả hai người đều bình yên vô sự, nhưng tiếp đó anh ta lại làm ra một chuyện dư thừa là trưng quy tắc của mình cho đối phương xem, rốt cuộc anh ta bị loại còn đồng đội thì lại không.”
“Người bị người khác nhìn thấy lá bài của mình thì sẽ phạm quy, còn người nhìn thấy quy tắc của người khác thì sẽ không xem như vi phạm gì. Chứng minh quy tắc đúng là con ♥10: Tuyệt đối không được để cho người khác nhìn thấy quy tắc của bạn!”
“Màu sắc đại diện cho thật, giả. ♥ là đúng còn ♠ là sai, ♣ thì nửa thật nửa giả. Vừa rồi cô đã nói cây ♣9 là không được cầm đạo cụ của người khác, nhưng quy tắc đúng hẳn phải là không được cầm lá bài của người khác, còn những đạo cụ khác như đồng hồ bỏ túi hay gì đó thì đều không bị hạn chế!”
Đa phần người chơi ngay từ ban đầu đều sẽ không đặt nghi vấn đến tính chân thực của lá bài, nhưng cho dù có tìm được đồng đội thật tâm muốn hợp tác thì vẫn sẽ bị rơi vào cái bẫy của quy tắc nhằm hạn chế người chơi. Cho nên ở đầu trò chơi mới có thể xuất hiện nhiều người như vậy bất cẩn bị hi sinh.
Tôi chủ động nhét chiếc đồng hồ bỏ túi vào tay của cô gái tóc ngắn, quả nhiên là không có gì xảy ra cả. Cô ấy cũng đưa chiếc đồng hồ bỏ túi của mình cho tôi.
“Lá ♥4 là: Đồng hồ bỏ túi của thỏ trắng chênh lệch 21 phút so với thời gian thực.”
“Lá ♠6 là: Thời gian trên chiếc đồng hồ bỏ túi của thỏ trắng chạy nhanh hơn so với thời gian thực!”
Chúng tôi thông báo với nhau về nội dung cụ thể của quy tắc. Căn cứ theo suy luận vừa rồi thì quy tắc của ♠ sẽ là sai, như vậy quy tắc đúng hẳn phải là đảo ngược của số 6.
Thời gian đã biết trên đồng hồ bỏ túi của thỏ trắng là 20:27, thời gian thực chạy chậm hơn nó 21 phút.
“Câu trả lời chính xác phải là 20:48.”
Tôi và cô gái tóc ngắn cùng dịch chuyển kim đồng hồ, sau đó nhấn nút xuống. Một giây sau, trước mắt bỗng nhiên tối mù, tôi nhanh chóng rơi xuống một cái động sâu không đáy…
04.
Sau một trận mê mang mơ hồ, tôi từ động thỏ rơi xuống một gian nhà gỗ nhỏ, cùng tới còn có những người đã qua ải khác.
Tóc ngắn cũng nằm trong số đó, cộng thêm tôi nữa là có 8 người.
Tôi ôm cái đầu bị va đập xuống nền nhà, choáng váng vịn vào vách tường để đứng dậy…
Đây là một gian nhà gỗ rất phổ biến. Cửa hang chỉ đưa chúng tôi tới đây đã biến mất, chỉ còn lại vật dụng duy nhất ở trong nhà là một chiếc bàn gỗ hình tròn. Trên bàn có đặt một dĩa bánh quy, ở giữa khay là một cái thẻ có viết chữ "EAT ME". Gần bên bánh quy là một bình chất lỏng màu tím đậm, nơi miệng bình cũng treo một cái thẻ viết "DRINK ME".
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/alice-in-the-rules-land-p1/chuong-2.html.]
Những chi tiết ở trong phòng hoàn mỹ giống hệt như nguyên tác. Điểm khác biệt duy nhất chính là căn phòng nhỏ trong phim kia vẫn còn chừa một cánh cửa cho phép Alice sau khi biến nhỏ lại có thể tùy ý ra vào. Còn cánh cửa trong căn phòng này lại lớn không khác gì bình thường, nhưng đã bị khóa lại.
"Chúc mừng các vị đã tiến vào cửa ải thứ hai: Bánh quy và nước thuốc."
Giữa không trung đột nhiên xuất hiện một con mèo Cheshire mắt xanh nổi lơ lửng. Miệng của nó nhếch lên tạo thành một đường cong cực độ, lộ ra nụ cười kỳ dị.
"Ở cửa thứ nhất có hai người chơi cùng lúc dẫn đầu qua ải, gặt hái được phần thưởng của trò chơi là hai lá ♥J."
Tôi thuận theo ánh nhìn của mèo Cheshire, thấy đó là một người đàn ông đeo mắt kính cùng nữ sinh tóc vàng mặc váy lolita.
Bọn họ đã kết đội từ cửa thứ nhất…
Sau khi hai người nhận được lá bài liền liếc mắt nhìn nhau, không nói gì.
Phía sau lá bài ♥J sẽ là quy tắc mới mà chưa ai biết sao?
Không có người nào dám hành động thiếu suy nghĩ, chỉ có một người đàn ông với vết sẹo dài bên mắt trái bước tới hung hăng đạp thật mạnh vào cánh cửa gỗ nhưng nó không hề nhúc nhích.
Cô gái tóc ngắn đã hợp tác với tôi ở cửa ải thứ nhất lên tiếng phá vỡ trầm mặc: "Chắc mọi người đều không phải lần đầu tiên tham gia vào loại trò chơi quy tắc như thế này, tôi đề nghị chúng ta hãy cùng trao đổi tin tức. Trong vòng này không hạn chế số người chơi qua cửa. Chỉ cần cửa mở, tất cả đều có thể ra ngoài."
Hóa ra bọn họ đều từng trải qua những quy tắc lạ như thế này, không phải chỉ một mình tôi. Nếu như lần trước thế giới truyện cổ tích của tôi là game offline thì lần này có rất nhiều người online.
"Để tôi chia sẻ thông tin trước…" Tóc ngắn lấy ra lá bài ♥7: "Quy tắc số 7 nói rằng quạ đen giống bàn làm việc! Mặc dù tôi vẫn còn chưa hiểu câu này có nghĩa là gì.”
Điều đáng bối rối chính là sau khi cô ấy nói xong vẫn không có ai nguyện ý chia sẻ tiếp.
Trong loại trò chơi phải đắp đổi bằng mạng sống như thế này thì nắm giữ quy tắc mà người khác không có trong tay cũng có thể coi như là một phần lợi thế và bảo hiểm.
Đột nhiên có bà cụ tóc bạc đeo mắt kính lão rút ra lá bài ♥8, chậm rãi đọc: "Mèo Cheshire tin tưởng trẻ con, chán ghét người lớn. Tôi tin đây có thể là điểm đột phá."
Ánh mắt mọi người đều đổ dồn vào đứa bé trai duy nhất dính đầy m/áu tư/ơi hỗn độn đang đứng ở trong góc. Mái tóc thằng bé uốn xoăn tự nhiên màu nâu, nhìn chỉ khoảng 12 tuổi.
Thằng nhóc dường như cũng hiểu được sự trông đợi của mọi người liền ngoan ngoãn gật đầu, duỗi tay về phía mèo Cheshire, lộ ra nụ cười ngây thơ của trẻ con nói: "Meo meo đáng yêu ơi, mau nói cho tao biết làm thế nào để rời khỏi đây đi!"
Quy tắc của ♥ quả nhiên chính xác. Mèo Cheshire nhanh chóng phát sáng đôi mắt, nhào vào lòng của thằng nhóc, thoải mái trở mình: "Cửa phòng không thể mở ra bằng sức mạnh được, chỉ có thể dùng chìa khóa thôi."
Trong gian nhà gỗ ngoại trừ cái bàn thì không có bày trí thứ gì khác. Những nơi mà ánh mắt có thể dõi tới đều không thấy xuất hiện bóng dáng của chiếc chìa khóa…
Tôi nhấc cái bình thủy tinh tím đậm kia lên lắc lư vài lần nhưng vẫn chẳng thấy gì. Thằng nhóc lại tiếp tục hỏi: "Vậy chìa khóa ở đâu?"
Mèo Cheshire chột dạ đảo tròng mắt màu xanh lá cây, nơi khóe miệng vẫn duy trì nụ cười quỷ dị như cũ.
"Bị ta sơ ý nuốt vào rồi!"
Tất cả ngơ ngẩn nhìn nhau…
Thằng nhóc đột nhiên chụp cái đuôi mèo, không chút lưu tình đi/ên cu/ồng dốc ngược nó xuống.
"Grào! Cứu mạng!!! Phương pháp này của cậu sai rồi, không lấy được chìa khoá đâu!"
Mèo Cheshire toét miệng xin tha, phát ra tiếng kêu thê lương b/én nh/ọn đến chói tai. Nhưng ngoại trừ ói ra thứ nước ợ chua khó ngửi thì nó chẳng phun ra thứ gì nữa cả…
Lolita đã nhận được phần thưởng ♥J ở cửa thứ nhất lần đầu tiên mở miệng phát biểu: "Không phải là trong quy tắc có nhắc đến bánh quy với nước thuốc sao? Chắc chắn đó chính là mấu chốt để phá được cái vấn đề nan giải này!"
Thằng nhóc nghe vậy liền buông tay. Mèo Cheshire giống như mất hồn vội chạy trốn vào trong góc, co cụm người lại.