Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Bạo Quân Phải Lòng Ta - 11

Cập nhật lúc: 2024-09-05 18:22:01
Lượt xem: 199

Ta lại bị hai tên thị vệ lôi ra sân. Chúng còn lười đến nỗi không thèm mang cho ta cái ghế, ấn ta xuống đất là chuẩn bị đánh. Khi gậy sắp giáng xuống, Tô phi đến. Ta nhìn nàng với đôi mắt long lanh, dù biết nàng không giúp được gì, nhưng nàng có thể đến, ta rất vui mừng. Cũng không uổng công ta hôm qua nhịn ăn nhường cho nàng mười cái bánh bao rau.

"Nương nương, tấm ván này quá lớn, đánh đau lắm, người dùng của thiếp đây."

Tô phi khiêng hai tấm ván mỏng, ván ướt sũng, nước nhỏ tong tong xuống. Ta cảm động đến phát khóc.

Quả nhiên vẫn là Tô phi đối xử tốt với ta, tấm ván này không chỉ mỏng hơn nhiều, còn được ngâm nước giếng. Nàng đây là biết trời nóng, sợ ta bị say nắng. Tâm ý của nàng, ta đều hiểu.

"Tô phi nương nương..."

Khi Tô phi đến gần, ta nắm lấy vạt áo của nàng. Tô phi nhìn ta với ánh mắt trong veo: "Làm sao vậy?"

"Hôm qua bánh bao lớn có ngon không? Nếu người thích, hôm nay thiếp lại mang đến cho người."

Tô phi rất vui, cắn răng mỉm cười.

"Thích, chỉ cần ngươi còn sống để mang đến."

Nghe vậy, ta lập tức đảm bảo với nàng: "Người yên tâm, thiếp nhất định không sao."

Ánh mắt Tô phi nhìn ta càng thêm nồng cháy.

15

Sau khi năm mươi gậy đã giáng xuống, Đàn Nô đến đỡ ta dậy, ta vỗ vỗ mông, khoác tay Đàn Nô đi về tẩm cung.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/bao-quan-phai-long-ta/11.html.]

"Hôm nay ta muốn ăn cá thái lát, lát mỏng, sống, tốt nhất là cắt lát khi còn sống, như vậy mới có mùi tanh của bùn, ngươi ra hồ vớt cho ta mười mấy con to... À đúng rồi, làm thêm mười mấy cái bánh bao rau mang đến cho Tô phi nương nương~"

Đàn Nô vừa khóc vừa đáp, khi đi ngang qua quý phi, vẫn không quên hành lễ. Thật là một cô nương hiểu lễ nghĩa.

16

Ngày thứ tư.

Quý phi rõ ràng có chút cáu kỉnh. Rõ ràng là đánh ta, nhưng ta thấy, nàng còn khó chịu hơn ta.

"Nương nương, những hình phạt nhỏ này căn bản không làm gì được yêu nữ. Lão nô cho rằng, nên trực tiếp ban chết, như vậy mới không còn hậu hoạn!"

Hu hu!

Bà lão thật độc ác! Dám cả gan xúi giục Quý phi g.i.ế.c ta ngay trước mặt ta. Ta còn đang định nói với bà ta rằng, nếu ta chết, bạo quân cũng đừng hòng sống. Nhưng chưa kịp nói, Tô phi đã đến. Nàng vừa khóc vừa chạy tới, đưa tay ngăn bà bà lại.

"Lời bà bà nói thật quá độc ác, dù nàng có lỗi gì, cũng là một mạng người, sao có thể nói g.i.ế.c là giết!"

Quý phi liếc nhìn Tô phi, có chút không kiên nhẫn.

"Ngươi có cách gì?"

Tô phi lau nước mắt, tiến lên một bước, nhỏ giọng nói...

"Nương nương chẳng qua e ngại ả ta quyến rũ bệ hạ, chuyện nhỏ mà! Chặt đứt đôi chân ả, xem ả còn dám bén mảng đến long sàng nữa không!"

 

Loading...