BÃO TUYẾT - C2
Cập nhật lúc: 2024-09-07 10:19:54
Lượt xem: 86
2.
Bạn được đưa về một ngôi nhà ấm áp.
Bạn run rẩy không ngừng, động tác trở nên trì độn, vẻ mặt hoảng hốt.
Hắn rõ ràng rất có kinh nghiệm trong việc này, nhanh chóng xác định bạn chưa đến mức hạ thân nhiệt nghiêm trọng, nguyên nhân khiến bạn có phản ứng cận kề cái ch có lẽ là do thể lực của bạn quá kém, chưa có kinh nghiệm sống sót trong môi trường có nhiệt độ thấp.
Bạn tưởng rằng mình sắp ch, nếu hắn không chú ý đến ánh sáng đó và đi qua, bạn quả thực sẽ ch sớm.
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
Quần áo từ trong ra ngoài đều ướt sũng, vấn đề này đối với một người xuất hiện triệu chứng mất nhiệt mà nói, cũng không phải là điều tốt lành gì.
Hắn nhanh chóng cởi quần áo bạn ra.
Giữ lấy tay và chân bạn, cẩn thận lau đi lượng nước dư thừa trên cơ thể bạn, sau đó quấn bạn vào một tấm thảm khô ráo, mềm mại, bị động sưởi ấm.
Cảm giác được nhiệt độ cơ thể đang tăng trở lại, bạn biết rằng tính mạng của mình không còn gặp nguy hiểm nữa.
Người đàn ông tháo mặt nạ ra.
Hắn ôm bạn vào trong lòng, cách tấm chăn, thờ ơ nắm lấy chân và cánh tay của bạn.
Không tích trữ đủ chất béo, không có đủ kinh nghiệm sinh tồn hoang dã, không chuẩn bị gì, dũng cảm và ngu ngốc lao đầu vào vùng cực Bắc.
“Mèo con.” Hắn bất mãn lầm bầm một câu:
“Em đúng là vô cùng bướng bỉnh.”
Bạn bất lực tựa vào lòng hắn, giống như một chất lỏng, thân thể hắn biến thành bình chứa của bạn.
Đây thật sự là một bình chứa lớn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/bao-tuyet/c2.html.]
Bạn không chút hoài nghi, thân thể hắn có thể chứa hai người, thậm chí là cả ba người.
Dáng người cao gần hai mét, chân tay cùng thân thể cường tráng đến đáng sợ, cơ bắp rắn chắc đầy đặn toả ra nhiệt khí, mặc dù thả lỏng trạng thái cũng làm cho người ta không hiểu sao lại cảnh giác, tựa như dưới mặt hồ yên tĩnh luôn ẩn chứa một thế lực đáng sợ.
Nhưng hắn có đôi mắt rất đẹp.
Trong suốt, như pha lê vậy.
Cơ thể của hắn giống như hiện thân của một người bạo lực, nhưng đôi mắt hắn lại như được khảm những viên đá quý đẹp nhất thế giới.
Giờ phút này, hắn đang ôm bạn vào lòng bằng đôi tay và đôi chân dài của mình.
Hắn có vẻ rất thích khám phá cơ thể bạn, lúc thì sờ bụng, lúc thì gãi cằm, bây giờ lại nhìn chằm chằm vào tay chân bạn.
Hắn đặt tay bạn vào lòng bàn tay mình, nhìn đi nhìn lại.
Chắc vì cảm thấy vướng víu nên hắn cởi đôi găng tay màu đen trên tay ra, quan sát tay của bạn lần nữa, cùng lúc đó, bạn cũng đang quan sát hắn.
Tay hắn to như một cái quạt tròn.
Bạn hoảng hốt nghĩ về chiếc quạt đó, chính là chiếc bạn đã mang từ Trung Quốc đến trường cách đây vài năm, sau đó tặng cho giáo viên ngôn ngữ cùng với những bông hoa.
Lyudmila rất thích món quà của bạn, ôm bạn thật chặt.
Bạn cũng rất hạnh phúc.
Bởi vì cô ấy là giáo viên yêu thích của bạn.
Bạn vẫn còn nhớ những lời mình đã viết trên tấm thiệp kẹp trong bó hoa:
[Dành cho giáo viên yêu thích của tôi——Lyudmila Olegovna.]