Bỗng nhiên nhặt được tiểu cẩm lý! - 200
Cập nhật lúc: 2024-10-21 10:05:03
Lượt xem: 4
Kiều Đông Hà chớp lông mi thật dài nói: "Đây là cây gì vậy? Trước giờ chị chưa từng thấy."
Kiều Đông Anh nhíu mày, im lặng một hồi lâu mới nói: "Nhìn qua thì cái này có hơi giống linh chi, nhưng linh chi lúc trước em thấy qua đều rất nhỏ, chỉ lớn cỡ bàn tay, cái này quá lớn rồi."
Đại Kiều mềm giọng nói: "Chị Anh, cái này có thể chính là linh chi không, chẳng qua là nó đã lớn rồi."
Hai mắt Kiều Đông Anh sáng ngời: "Đúng vậy, linh chi đã lớn! Bé đáng yêu, em thật là quá thông minh!"
Khuôn mặt nhỏ của Đại Kiều đỏ bừng, đôi mắt đen bóng, nghe lời khen của chị họ, cố ý ưỡn bộ n.g.ự.c bé nhỏ lên.
Tiểu Nhất Minh học theo, cũng ưỡn bộ n.g.ự.c bé nhỏ lên, Kiều Đông Hà thấy dáng vẻ đáng yêu đó thì bị đỏ mặt.
Em trai, em gái đều quá đáng yêu, làm sao bây giờ QAQ(1)?
(1)QAQ: Chỉ biểu cảm dùng trên mạng xã hội Trung Quốc, có nghĩa là khóc.
Kiều Đông Anh nhìn bộ dáng vẻ mặt ngu ngốc của chị cô, dùng khuỷu tay huých cô ấy một chút, nói: "Chị, chúng ta xách cái kia về đi?"
Kiều Đông Hà phục hồi tinh thần lại, bối rối nói: "Cái này không dễ lấy đâu?"
Trên tay các cô không có công cụ, không dễ đào lên được.
Kiều Đông Anh suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn kiên trì muốn hái về: "Thử thử đi, nói không chừng thứ này có thể bán lấy tiền."
Ai ngờ hai mắt Kiều Đông Hà hiện lên một vệt sáng, kích động nói: "Có thể bán lấy tiền sao em không nói sớm? Bắt đầu nhanh đi!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/bong-nhien-nhat-duoc-tieu-cam-ly/200.html.]
Không có điều kiện cũng phải tạo ra điều kiện!
Kiều Đông Anh: "…"
Sao trước kia cô không phát hiện ra chị cô là một kẻ hám tiền thế?
Hai chị em nói là làm liền.
Kiều Đông Anh đặc biệt đi tìm hai cây gỗ lại đây, hai người cùng hợp lực đào bùn đất hai bên tảng đá lên.
Linh chi rất dễ hái, nhưng mà linh chi kia vừa vặn lại bị kẹp ở giữa hai tảng đá, nếu không đào cục đá lên, rất khó để hái linh chi xuống một cách hoàn hảo.
Không biết đã đào bao lâu, tay hai người đều đã đào đến mỏi, nhưng vẫn không thể lay động cục đá.
Đại Kiều thấy chị họ mệt như vậy, mềm giọng nói: "Chị họ, để em đến đào đi."
Kiều Đông Hà xua xua tay: "Không cần, em còn nhỏ, em ở một bên trông Tiểu Nhất Minh thì tốt rồi."
Đại Kiều nhỏ giọng nói: "Em rất nhỏ, nhưng sức lực của em rất lớn!"
Kiều Đông Hà không để lời này của cô ở trong lòng, chỉ cho rằng cô nói lời của trẻ con.
Kiều Đông Anh lại suy nghĩ một chút, nói với chị cô: "Chị, chị để em ấy thử xem."