Bỗng nhiên nhặt được tiểu cẩm lý! - 276
Cập nhật lúc: 2024-10-23 14:52:40
Lượt xem: 4
Kiều Chấn Quốc đang muốn gọi em hai lại đây ăn cơm trưa, đẩy mở cửa viện nhìn thấy Kiều Chấn Dân, kinh ngạc một hồi: "Thằng năm, em dâu, sao mọi người trở về? Ồ, Tiểu Uyển Nhi đâu? Tại sao không đồng thời trở về?"
Một tay Kiều Chấn Dân khoát lên trên bả vai anh trai mình, âm thanh có chút khàn khàn nói: "Anh cả, chúng ta đi vào lại nói."
Mặc dù Kiều Chấn Quốc có chút đần độn, nhưng cũng không phải hoàn toàn nhìn sắc mặt không hiểu, vội vàng gật đầu nói: "Vậy hai đứa đi vào trước, anh đi đón thằng hai lại đây."
Kiều Chấn Dân gật đầu, không nhìn Trần Xảo Xảo phía sau một chút nào, đi thẳng vào.
"Chú năm, chú đã về rồi. Có mang cái gì trở về cho tụi con không?" An Bình xông lên trước vọt ra.
Lúc trước mỗi khi Kiều Chấn Dân về nhà, đều sẽ mang một ít kẹo bánh khô về cho cháu trai cháu gái, vì lẽ đó An Bình mới hỏi như vậy.
Kiều Chấn Dân còn chưa mở lời, Kiều Đông Anh liền chạy lên, cho em trai một đập: "Chú năm mới trở về em đã quấn quít hỏi chú cái này, tới đây làm bài tập xong đi, bằng không buổi tối em đừng hòng ăn cơm."
Cái tên ngu ngốc này, lẽ nào không thấy sắc mặt chú năm rất không tốt hay sao?
Kiều Chấn Dân nở một nụ cười khó coi nói: "Lần này chú năm quên mua, lần sau nhất định sẽ mang về cho mấy đứa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/bong-nhien-nhat-duoc-tieu-cam-ly/276.html.]
Kiều Đông Anh xua tay: "Chú năm, không có chuyện gì, chú đừng quan tâm An Bình, nó giống như heo vậy chỉ biết ăn mà thôi."
Cô ấy nắm lỗ tai em tai đi vào trong phòng, An Bình đau đến kêu quái dị.
Vạn Xuân Cúc đỡ eo từ trong nhà đi ra, nhìn thấy hình ảnh này tại chỗ nổ tung: "Đông Anh, con nhóc này, lỗ tai đàn ông con trai có thể tùy tiện nhéo hay sao? Còn không mau mau buông tay?"
Kiều Đông Anh nhìn mẹ làm mặt quỷ: "An Bình chỉ mới chín tuổi, lông còn chưa mọc dài, tính là người đàn ông cái gì?"
Vậy thì không thể nhẫn nhịn.
"Chị, chị đừng xem thường người khác có được hay không? Năm nay em sẽ mọc lông dài cho chị xem." An Bình vỗ n.g.ự.c giọng căm hận nói.
Vạn Xuân Cúc tức giận đến giơ chân: ". . . Hai đứa tất cả im miệng cho mẹ. Không cho phép nói đến chuyện này nữa."
Đông Anh, con nha đầu c.h.ế.t tiệt kia, một cô gái không giữ mồm giữ miệng, còn gieo tiếng xấu cho em trai, thật nên mạnh mẽ đánh một trận.
Bên ngoài ầm ầm, Kiều Tú Chi muốn không nghe cũng không được.
Bà đi ra ngoài, con mắt quét qua khắp nơi, nhưng không nhìn thấy bóng người của Tiểu Uyển Nhi, trầm giọng nói: "Tiểu Uyển Nhi đâu?"