Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Bướm Dệt Mộng - Chương 10

Cập nhật lúc: 2024-09-16 11:21:43
Lượt xem: 51

Thời điểm này kiếp trước, có bao nhiêu địa phương mất mùa, nhiều bách tính phải ăn cả cỏ dại, gắng gượng đi đến kinh thành để tìm sự giúp đỡ.

 

Việc cứu trợ như vậy sẽ không để cho phụ thân đi làm.

 

Nhưng ông ta lại sớm dùng ngân lượng cứu trợ, muốn ở giữa kiếm tiền bỏ vào túi riêng.

 

Ông ta không chỉ nói qua một lần, cái gì để ông ta đi ổn định lòng dân.

 

Nói dễ nghe là tham lam những bảo vật cùng vàng bạc ngân lượng được đem đi cứu trợ.

 

Cho nên lần này, thái tử rất thuận theo ý ông ta.

 

Muốn mượn việc cứu trợ để diệt trừ ông ta.

 

Nhưng ông ta không biết, lại liên tục thốt lên.

 

“Tốt, tốt, tốt, nếu không phải có bướm dệt mộng này, chuyện cứu trợ sao lại được giao cho ta.”

 

Cả phủ đều vui mừng hớn hở, ông ta vô cùng cảm kích thái tử.

 

Chẳng qua chỉ còn hai ngày, gia đinh lại truyền đến tin dữ.

 

Vì ông ta phân phát ngân lượng cứu trợ không đồng đều, khi tới tay nạn dân đã phẫn nộ, tạo ra khung cảnh hỗn loạn.

 

Trong lúc đó, ông ta đã bị nạn dân ch.ém đầu.

 

Trong tức khắc, t.h.i t.h.ể bị vô số nạn dân chà đạp, giày xéo không còn nguyên vẹn, đến t.h.i t.h.ể cũng không được nguyên vẹn.

 

Mẫu thân nghe được tin này, trực tiếp bất tỉnh tại chỗ.

 

Trong phủ không có nam nhân, chỉ có mẫu thân và ta, bọn gia đinh cũng mất đi người ra lệnh, lúc này đem tin tức nói cho ta, còn đem ta thả ra ngoài.

 

Mẫu thân khó khăn tỉnh lại, không cùng ta đấu võ mồm, ngoại trừ rơi lệ còn hỏi ta bây giờ phải làm sao.

 

Làm sao bây giờ, chọc tới thái tử điện hạ, hắn nhất định không thu tay dễ dàng như vậy.

 

Quả nhiên không ngoài dự đoán của ta.

 

Phụ thân mất mạng, tấu chương vạch tội ông ta giống như tuyết rơi bay đến Dưỡng Tâm điện của hoàng thượng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/buom-det-mong/chuong-10.html.]

 

Có người nói ông ta tham ô ngân lượng cứu trợ, có người nói ông ta cướp đoạt dân nữ.

 

Có người nói hắn mưu đồ tạo phản, sau khi say rượu luôn nói mình không thể thể hiện được khát vọng.

 

Tóm lại, ông ta từ một ngự sử đại phu quyền cao chức trọng đã biến thành con chuột chạy qua đường mặc người đánh gi.ết.

 

Hoàng thượng vô cùng giận dữ.

 

Lúc này bãi bỏ chức quan của ông ta, dù ông ta đã c.h.ế.t cũng không làm hoàng thượng nguôi giận.

 

Liền hạ lệnh xét nhà, tất cả người trong phủ đều bị lưu đày xa ngàn dặm.

 

Lúc thánh chỉ đến phủ, mẫu thân lại ngất đi một lần nữa.

 

Trước ngày đi lưu đày một đêm, khuê phòng ta bị cháy, ta và tỳ nữ không chạy ra kịp, t.h.i t.h.ể bị thiêu đến không còn hình dạng.

 

Tất cả mọi người đều nói ta không chịu đựng được việc phải lưu đày nên mới chọn cách phóng hỏa tự thiêu.

 

Lại không biết rằng, lúc này ta đang ở trong một gian phòng, thưởng thức trà ngon.

 

Rất nhanh Xuân Hoa đã dẫn Đào nhi đến.

 

Nhìn thấy ta vẫn còn sống, Đào nhi hoảng sợ vỗ ng.ực một cái.

 

“Cô nương, ngươi doạ ta quá sợ hãi rồi.”

 

Ta đưa cho nàng một hộp gỗ lim chứa huân hương.

 

“Chỉ cần đốt hương này lên, liền có thể để thái tử yên lặng trong giấc mộng của hắn, không một tiếng động mà…”

 

Nói rồi, ta đưa tay làm động tác c.ắt cổ.

 

Đào nhi ôm thật chặt lấy chiếc hộp, không ngừng cúi đầu với ta.

 

“Đa tạ cô nương.”

 

“Ngươi yên tâm, dùng huân hương này, kể cả thái y cũng không điều tra ra được.”

 

Đào nhi vô cùng cảm kích ta, vội vã trở về Đông cung.

Loading...