Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cái Giá Của Tự Do - 07.

Cập nhật lúc: 2024-10-20 19:48:25
Lượt xem: 190

Hoài Thanh thở dài và nói: "Sáng nay trước khi ra khỏi nhà, anh gặp Từ Tình đang xách hành lý, con bé nói muốn dọn ra ở chung với bạn trai.

 

"Anh có khuyên răn vài câu, bảo con bé đừng làm gì vội vàng quá, nó còn trẻ, đừng làm những điều mà sau này sẽ hối hận.

 

"Rồi đột nhiên con bé trở nên kích động, nói rằng từ khi được nhận nuôi, nó đã sống không tự do, nó sớm đã không muốn ở lại nhà họ Thẩm nữa.

 

"Lời của con bé khiến anh tức ngực, rồi anh ngất đi luôn."

 

Quả nhiên là liên quan đến Từ Tình.

 

Tôi liếc nhìn Quan Lan qua khóe mắt, thằng bé rõ ràng là không thể tin nổi, nhưng nhìn thấy cha mình nằm viện, nó cũng không thể không tin.

 

Hoài Thanh tiếp tục: "Có lẽ Từ Tình thấy anh ngất nên hoảng sợ, vậy nên con bé bỏ đi luôn. May mắn là dì Ngô phát hiện ra và đưa anh vào bệnh viện kịp thời, em không cần lo lắng quá đâu."

 

Những lời này Hoài Thanh nói ra là nhắm vào tôi, nhưng thực chất là để cho Quan Lan nghe. Anh ấy muốn nói với thằng bé rằng Từ Tình là người sẵn sàng bỏ rơi người cha nuôi đã yêu thương chăm sóc mình nhiều năm mà không chút do dự, con bé là một người tệ bạc.

 

Quả nhiên, Quan Lan nhíu chặt mày, khuôn mặt thằng bé trở nên vô cùng khó coi, một lát sau, nó nói muốn ra ngoài hít thở không khí.

 

Tôi đoán thằng bé muốn gọi cho Từ Tình, nên chỉ nhắc nhở vài câu rồi để nó đi.

 

Trong phòng bệnh giờ chỉ còn lại tôi và Hoài Thanh.

 

Anh ấy an ủi tôi: "Đừng tức giận vì những người không đáng nữa.

 

"Từ Tình đã phạm sai lầm, rồi con bé sẽ phải trả giá, chúng ta cứ chờ mà xem, không cần tự tay làm gì cả."

 

Hoài Thanh nói đúng, quả báo không bỏ sót ai, tôi không cần tự chuốc thêm phiền phức cho mình.

 

Còn về việc tại sao Từ Tình đột nhiên nổi loạn, có lẽ là vì tôi đã giao cho con bé tài sản thừa kế của bố nó, với số tiền đó, con bé nghĩ rằng mình đã có đủ khả năng tự do.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/cai-gia-cua-tu-do/07.html.]

Chỉ có điều, không biết sổ tiết kiệm bảy con số đó sẽ giúp con bé "tự do" được bao lâu.

 

Khi Quan Lan quay lại phòng bệnh, gương mặt thằng bé vô cùng khó coi, có lẽ đã cãi nhau với Từ Tình.

 

Tôi và Hoài Thanh nhìn nhau, cả hai đều hiểu rằng niềm tin của Quan Lan vào Từ Tình đã bắt đầu lung lay.

 

Tôi chăm sóc Hoài Thanh trong bệnh viện suốt ba ngày, đưa anh ấy đi kiểm tra tất cả mọi thứ có thể, cuối cùng mới đồng ý cho anh ấy xuất viện.

 

Quan Lan nhìn cảnh tôi đẩy Hoài Thanh đi làm xét nghiệm khắp bệnh viện mà vừa buồn cười vừa ngạc nhiên, đùa rằng: "Con không ngờ ba lại nghe lời mẹ đến vậy."

 

Hoài Thanh lại tỏ ra rất vui vẻ: "Con không hiểu đâu, đây mới gọi là tình nghĩa phu thê."

 

Tôi cười đánh nhẹ anh ấy vài cái.

 

Ba ngày sau, ba người chúng tôi trở về nhà.

 

Sau một thời gian ngắn ở cùng nhau, Quan Lan lại trở về trường để chuẩn bị hồ sơ chuyển ngành.

 

Trong những ngày sau đó, tôi giới hạn thời gian làm việc của Hoài Thanh, sắp xếp lại tài liệu trước khi đưa cho anh ấy xem, để công việc của anh nhẹ nhàng hơn.

 

Quan Lan thỉnh thoảng gọi video về, ngoài việc quan tâm đến sức khỏe của tôi và Hoài Thanh, thằng bé còn chia sẻ về những việc ở trường.

 

Thằng bé nói rằng việc chuyển ngành của mình diễn ra suôn sẻ, thầy cô và bạn bè đều rất ủng hộ, và thằng bé cũng đang nỗ lực bổ sung các tín chỉ còn thiếu.

 

Trước khi kỳ nghỉ hè kết thúc, Quan Lan đã trở về nhà một chuyến, thằng bé trông rõ ràng vui vẻ hơn, gánh nặng vô hình trên vai như đã được gỡ bỏ, cả người trở nên vô cùng rạng rỡ.

 

Khi cả nhà chúng tôi đang ngồi quanh bàn ăn tối, Từ Tình bất ngờ kéo hành lý trở về.

 

Cô ấy xoa bụng và mỉm cười dịu dàng với chúng tôi: "Ba, mẹ, anh trai, con mang thai rồi, gia đình mình sắp chào đón một thành viên mới."

 

Loading...