Cha Dượng - Chương 7
Cập nhật lúc: 2024-10-24 17:51:23
Lượt xem: 747
Tôi nhìn em gái và thấy phần thịt sau gáy nó đen ngòm.
Để nhìn rõ đó là gì, tôi hé mở quần áo của em gái tôi từng chút một.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Toàn bộ phần thịt trên lưng em gái giống như một mảng thịt chết.
Khi tôi chạm tay vào, cảm giác vừa sần vừa cứng.
Ngoài ra, thứ khiến tôi kinh ngạc hơn nữa.
Da hằn đầy những lỗ kim dày đặc.
Nó khiến da đầu tôi ngứa ran.
Tim tôi giật thót, Lâm Việt đã làm cái quái gì với em gái tôi vậy?
Tôi lại đang làm gì với em gái mình thế này?
Tôi nhanh chóng tháo sợi dây xích, ném con d.a.o đi và ôm em gái vào lòng.
Nó vẫn còn là một đứa trẻ.
Những giọt nước mắt suy sụp chảy xuống không kiểm soát được.
Vào lúc này, ý nghĩ g.i.ế.c Lâm Việt càng ngày càng mạnh mẽ, cho dù phải trả giá bằng mạng sống, Lâm Việt cũng phải chết.
10.
Ngày hôm sau, chuyện đầu tiên làm tỉnh dậy là đi đến phòng thay đồ bỏ hoang để tìm tờ giấy của Lâm Thần, nhưng trong đó chẳng có gì ngoài bụi bẩn tích tụ lâu ngày.
Trong lòng âm thầm tự an ủi, có lẽ Lâm Thần không tìm được cơ hội để bỏ giấy vào thôi, ông ta không phải tự mình chạy trốn đâu.
Mặc dù tôi nghĩ người đàn ông này rất yếu đuối, không phải là đối thủ của anh trai mình.
Tôi đứng ở cửa sổ nhìn Lâm Việt ôm em gái rời đi, nhưng tôi không thể làm gì được.
Nhìn đâu tôi cũng thấy những tòa nhà màu trắng đơn độc giống như tôi.
Những cái cây có hình dáng kỳ lạ rõ ràng là mọc hướng lên trên nhưng cành của chúng lại kéo dài vô tận về cùng một phía.
Nhưng trên mặt đất không có lấy một chiếc lá rơi.
Quanh năm đều như vậy, bốn mùa rõ ràng là thay đổi, nhưng chúng cứ tồn tại như vậy mà không có chút thay đổi nào.
Tinh thần của tôi dường như cũng là trống rỗng giống như chúng.
Trống rỗng đến mức chỉ còn bám víu lấy ý nghĩa g.i.ế.c Lâm Việt để kiên trì qua ngày.
Tôi lập tức đóng cửa sổ lại.
Đi xuống cầu thang.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/cha-duong/chuong-7.html.]
Căn biệt thự này quả thực khiến người khác ghê tởm, trước đây sự chú ý của tôi đã hoàn toàn bị cha dượng thu hút, tôi hoàn toàn không biết rằng không khí trong biệt thự này tràn ngập một loại mùi thịt thối rữa của bộ phận cơ thể, bởi vì còn chưa được rửa sạch nên không khí còn vương vãi chút hôi thối, cảm giác mát lạnh cay nồng đọng lại trong lỗ mũi khi hít thở bầu không khí.
Có vẻ như t.h.i t.h.ể của thư ký đã được xử lý sạch sẽ.
Tôi vào phòng lấy nước hoa xịt để xua tan mùi thối khó chịu.
Đột nhiên, một bóng người xuất hiện, sau đó bịt miệng tôi lại và đưa tôi đi.
Là Lâm Thần.
Ở một tầng hầm khác, nơi này giống như nhà kho bỏ hoang, chứa đầy găng tay bỏ đi, quần áo bảo hộ bạc màu và kim tiêm đã qua sử dụng.
Ngoài ra còn có rất nhiều loại hóa chất, tôi không biết đó là gì.
Đèn sợi đốt chiếu sáng mọi ngóc ngách trong phòng, nơi này thậm chí không còn chỗ để trốn.
Tôi bối rối, chẳng phải những người có ý định phạm tội đều tránh nắng sao?
"Cha dượng, con thấy nơi này thường xuyên được sử dụng, nếu lát nữa có người tới thì phải làm sao?"
"Y Y, con ở biệt thự này lâu như vậy, có thấy ai đến không?"
Tôi nghĩ đi nghĩ lại, mơ hồ nhớ ra có cô quét dọn hằng ngày đều đến dọn dẹp. Tuy nhiên, cô dọn dẹp đó có tính khí rất kỳ lạ, tôi chưa bao giờ nói chuyện với cô ấy.
"Y Y, nghe cha nói này. Biệt thự này quá kín rồi, cha chưa tìm được cách nào thích hợp. Đợi một chút, cha sẽ đến phòng ông ta trộm hết ống tiêm trong ngăn kéo ra."
"Kim tiêm?"
“Đúng vậy, là công cụ phạm tội trên lưng em gái con. Không có nó, Lâm Việt không thể làm gì được.”
"Lát nữa cha sẽ dẫn Lâm Việt tới, con tranh thủ ở chỗ này hất đống này lên người ông ta."
Thứ Lâm Thần đang đề cập đến là hũ thủy tinh đặt bên cạnh ông ta, chứa đầy axit sulfuric.
Lâm Thần lấy ra một con d.a.o mảnh từ phía sau và đưa nó cho tôi.
Ông ấy định làm mồi nhử và để tôi tự tay g.i.ế.c Lâm Việt.
"Tại sao cha không g.i.ế.c ông ta?"
Làm sao tôi, một cô gái nặng chưa tới 40kg với thân hình yếu ớt, lại có thể trở thành đối thủ ngang tầm của Lâm Việt được chứ? Cho dù axit sulfuric có hất vào người Lâm Việt thì ông ta cũng có thể nhanh chóng tránh được.
"Cha bị trói nhiều năm, hai tay trở nên vô dụng rồi, Y Y, cha biết con sợ, nhưng con không cần lo lắng, chỉ cần con cầm d.a.o trong tay, không sợ Lâm Việt, cho dù Lâm Việt có bóp cổ con thì cũng đừng lo lắng ông ta muốn làm gì con cả, cứ cắm thẳng d.a.o vào ông ta, một đòn chí mạng.”
Kế hoạch của Lâm Thần đầy sơ hở.
"Nếu chúng ta thất bại, tất cả chúng ta sẽ xong luôn phải không?"
"Không, chỉ có cha tiêu đời thôi, Lâm Việt sẽ không g.i.ế.c con."
"Tại sao?"