Chủ Mẫu Khó Cầu - 22
Cập nhật lúc: 2024-06-27 13:38:52
Lượt xem: 1,105
Ngô Hồng Tụ lưu luyến nắm lấy tay áo ta, gật đầu. Ta sửa lại mái tóc ướt dính trên mặt nàng, lại làm theo lời Thuận ma ma, dặn dò nha hoàn không được để nàng gặp gió, phải thay tã lót thường xuyên, trước khi chăm sóc nhất định phải rửa tay sạch.
Ta thật sự rất mừng cho nàng.
Mẫu thân nói có con rồi sẽ có hy vọng, cho dù sau này không thể trông cậy vào chồng, con cái vẫn là chỗ dựa cả đời.
Sau này không cần mong chờ Triệu Vân Ngạn đến, cũng sẽ có một đứa trẻ nhỏ nguyện ý nghe tiếng đàn tỳ bà của mẫu thân nó. Triệu Vân Ngạn đặt tên cho nó, gọi là Triệu Văn Dịch.
"Văn Dịch, Văn Dịch..."
Ngô Hồng Tụ khẽ đọc cái tên hai lần, rồi ngước nhìn ta, "Tỷ tỷ thấy tên này có được không?"
Ta mỉm cười, "Hay lắm. Làm văn chương dễ dàng, sau này ắt hẳn đỗ đạt Trạng Nguyên."
Ngô Hồng Tụ cũng bật cười. Ta bế đứa bé đến. Da dẻ con đã hồng hào, trắng trẻo, thơm tho. Nàng ngắm mãi không thôi.
"Tiểu hài tử mềm mại quá, tỷ tỷ!"
"Phải đấy."
"Tỷ tỷ, người nhìn bàn tay, bàn chân nhỏ xíu của con xem."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/chu-mau-kho-cau/22.html.]
"Ta xem rồi."
Nhũ mẫu bế con đi cho bú, nàng còn luyến tiếc nhìn theo bóng dáng con khuất dần.
"Bây giờ xem không đủ, về sau còn phiền phức nữa. Biết chữ, đọc sách, cưới thê tử, sinh con, có mà chán ghét."
Ta trêu nàng: "Thuở trước mẫu thân ta sinh muội muội ta cũng vậy, ngắm mãi không thôi, sau muội muội ta nghịch ngợm, chọc mẫu thân ta khóc hết nước mắt."
Đang nói chuyện, Linh Chi từ chỗ lão phu nhân họ Triệu đến: "Đại nương tử, lão phu nhân có lời muốn nói với người."
Lão phu nhân nắm lấy tay ta, hỏi han về tình hình thai nghén của ta, rồi thở dài "Đứa bé ở bên con, ta mới yên tâm. Đừng thường xuyên mang đến cho tiểu thiếp họ Ngô kia xem."
"Nó là cháu nội của ta, phải được nuôi dưỡng ở phòng chính thất, mới không bị nhiễm thói xấu."
Ta biết ý của lão phu nhân họ Triệu là không thể chối cãi. Ý của bà cũng là ý của Triệu Vân Ngạn, không muốn ta thường xuyên mang đứa bé đến Thính Tuyết Các.
"Mẫu thân biết con đối xử tốt với tiểu thiếp họ Ngô là muốn có tiếng rộng lượng, đối xử tốt với thiếp thất. Nhưng con là tiểu thư đích xuất nhà họ Lý, không cần phải làm những chuyện giữ thể diện này. Mẫu thá tin con, Vân Ngạn cũng tin con, cả nhà trên dưới ai không khen con tính tình tốt?"
"Mẫu thân cũng đã nghĩ kỹ rồi. Con sắp sinh rồi, cũng không thể để con làm kẻ xấu. Trước khi con ở cữ xong, Văn Dịch sẽ ở Thọ Khang Đường của ta, chắc nàng ta cũng không dám nói gì. Đợi tôn tử đích tôn của chúng ta sinh ra, sẽ bế đến phòng con, hai tỷ muội, đệ tự nhiên phải thân thiết từ nhỏ."
Lão thái thái họ Triệu suy nghĩ một chút, rồi nhớ đến chuyện quan trọng nhất: "Văn Dịch tuy là con trưởng nhưng là con thứ, con cũng đừng lo lắng, tước vị Hầu phủ tương lai nhất định là của đích tôn ta. Mẫu thân và Vân Ngạn sẽ không hồ đồ."
"Đợi đích tôn sinh ra, chìa khóa quản gia chỗ Từ tiểu nương, mẫu thân cũng sẽ giúp con lấy lại. Mẫu thân biết nửa năm nay con đã xem sổ sách, trong lòng đã có chủ ý."