Chủ mẫu trùng sinh - Chương 5
Cập nhật lúc: 2024-07-24 16:06:37
Lượt xem: 5,819
5
Kiếp trước, ta hồi phủ rồi đại náo một trận, Ngụy gia cũng đưa Đỗ Phượng Lan ra ngoài
Nàng tại ở tròn trang tử, ta biết; tin tức nangd ta mang thai, là cố ý cho người truyền đến tai ta.
Mùng một tháng chín ngày hôm đó, Ngụy húc lấy cớ theo Thái phu nhân dâng hương, hai mẹ con đến thăm ĐỖ Phượng Lan, ta cũng biết.
Ta vụng trộm đi theo.
Nhìn thấy bụng của Đỗ Phượng Lan nổi lên, ta giận dữ, muốn kéo đôi cẩu nam nữ này đi gặp Thái hậu nương nương.
Bà mẫu ta dưới tình thế cấp bách, làm bộ té ngã. Trên mặt đất vừa vặn có cái mảnh sứ vỡ, đ.â.m bị thương ở tay.
Ngụy Húc nói ta cố ý tổn thương bà mẫu.
Tại bản triều, tố cáo con dâu làm tổn thương bà mẫu đáng bị phạt. Ngụy Húc mang bà mẫu đi gặp Thái hậu, nói nguyện ý bỏ qua chuyện này, chỉ mong ta đừng chuyện bé xé ra to
Thái hậu lần nữa gọi ta hoà ly.
Ta vẫn cự tuyệt, muốn cùng bọn hắn đấu đến cùng. Khi đó ta thật sự là phẫn nộ đến cực hạn, hận không thể đem toàn bộ bọn họ cắn chết.
Phải biết là, khi tức giận, đầu óc không thể sáng suốt, căn bản đấu không thắng.
Kiếp này ta xin An Ninh công chúa thay ta làm chủ, để cho con của ta nhìn thấy tình hình thực tế, cũng lại lý do kiếp trước của Thái lão phu nhân.
"Vì ngoại thất, đánh chính thê, làm chính thê bị thương ở tay."
Ngự Sử đài mấy ngày nay tất cả đều là tham gia tấu Nguỵ Húc trên triều.
Kiếp trước, đứa bé này của Đỗ Phượng Lan, cuối cùng là sinh ở bên ngoài, về sau mới dùng danh nghĩa nhận nghĩa tử mang về phủ nuôi.
Đỗ Phượng Lan từ đầu đến cuối không phải thiếp, cũng không phải ngoại thất. Chờ sau khi ta chết, Ngụy Húc cưới nàng —— Bản triều cũng có luật pháp, thiếp không thể nhấc lên chính thất, ngoại thất càng không thể làm chủ mẫu.
Nếu không, Ngụy Húc sẽ bị tống vào lao.
Nguỵ Húc và bà mẫu ta không cho Đỗ Phượng Lan làm thiếp, không phải là vì ta, mà là vì nàng.
Ta từ lúc bắt đầu nên hiểu rõ, những người này không đáng để bản thân tranh đấu.
Ngự Sử đài vạch tội hai tháng, Hoàng đế không chịu nổi, chủ động hỏi ý tứ của ta.
Lúc này, ta đã dời xa quốc công phủ, về sống ở cựu trạch Thục Vương.
Vương phủ nhà ta vẫn còn duy trì, có mấy lão hạ nhân giữ nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/chu-mau-trung-sinh/chuong-5.html.]
Ngụy Húc cũng đang cầu xin ta.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Hắn phong độ nhẹ nhàng, anh tuấn bất phàm, ta lúc ấy liếc mắt một chút mới chọn trúng hắn.
Bây giờ, cả người hắn gầy gò một vòng lớn, xương gò má đều nhô ra ngoài, râu ria lởm chởm.
"A Chỉ, nàng có thể đừng làm to chuyện nữa hay không?" Hắn nói, "Ta để Lan nhi làm thiếp, văn tự bán mình của nàng ấy ta giao cho nàng, được không? Chúng ta là người một nhà mà."
"Đây là cách mà ngươi xin lỗi đấy à? Nàng ta có làm thiếp, có sinh ra thứ nghiệt tử kia hay không, có quan hệ gì đối với ta?" Ta nhàn nhạt nói.
"Nàng rốt cuộc muốn cái gì?"
"Đương nhiên là hoà ly. Tất cả của hồi môn của ta, đều muốn mang đi." Ta nói.
"Nàng không nghĩ đến hài tử sao? Thưởng Nhi, Tụng Tụng sắp tròn mười tuổi, sắp nghị thân. Nàng hồ nháo như vậy, nhà ai dám cùng bọn nó kết thân đây?" Ngụy Húc nói.
"Ngụy Húc, ngươi thật sự là nhanh mồm nhanh miệng! Người tìm ngoại thất là ngươi, người làm tổn thương ta cũng là ngươi
"Thời điểm ngươi ngủ cùng Đỗ Phượng Lan, sao không nghĩ đến tiền đồ của bọn nhỏ? Ta bức ngươi bên trên giường của nàng sao?" Ta hỏi hắn.
Ngụy Húc: "Nàng đùng giảo biện! Nam tử tam thê tứ thiếp......"
"Ta không có không cho phép ngươi nạp thiếp. Làm nam chủ nhân quốc công phủ, ngươi nạp thiếp không chỉ ngươi đồng ý, cũng cần ta cho phép mà, đúng không? Ngươi có nói sớm cho ta không?" Ta hỏi.
"Nàng bây giờ muốn nháo đến cùng hay như thế nào?" Hắn tức giận ép hỏi ta, "Mẫu thân ngã bệnh rồi."
"Bà ấy sinh ra loại nhi tử phế vật này, đương nhiên sẽ bị bệnh." Ta nói.
"Không cho phép nàng nói năng như thế với mẫu thân ta!" Hắn cả giận nói.
"Lại bắt đầu nói chuyện về mẫu thân, ta bất kính với bà ấy khi nào? Ta mắng chính là ngươi đấy, Ngụy Húc." Ta nói.
Ta cùng Ngụy húc tan rã trong không vui.
Ngay sau đó, tất cả mọi người Nguỵ gia tới tìm ta.
Bà mẫu tới, hai ba câu bị ta hỏi đến á khẩu không trả lời được: Vì sao đem chìa khoá quản gia đưa cho Đỗ Phượng Lan, vì sao lại giúp nàng ta lấy lòng các hài tử của ta?
Nhi tử, nữ nhi cũng tới tìm ta, ta liền lấy danh nghĩa mẫu thân ra nói: "Các ngươi không giúp ta, như thế là bất hiếu, không bằng đoạn tuyệt quan hệ đi."
Người cuối cùng tới tìm ta, là Đỗ Phượng Lan.
Bụng nàng ta đã xẹp xuống.
"Phu nhân, hài tử của ta mất rồi. Đều là nô đáng chết, không biết phân tấc. Ngài tha thứ cho quốc công gia, nô xin về quê, từ đây cũng không tiếp tục đến trước mặt mọi người nữa." Nàng khóc nói.