Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Có Anh Ở Bên - Chương 5

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-08-31 19:41:58
Lượt xem: 59

5.

 

Đã 4 tháng kể từ khi tôi đến nhà mẹ chồng. Ngoài việc tập b.ắ.n s.ú.n.g ở phòng riêng thì tôi sẽ đi tạo dựng mối quan hệ tốt đẹp. Một là đi siêu thị mua sắm với mẹ, hai là là đi gắp gấu với Ứng Nhã Tịch, ba là chơi với cún con của em ấ-

 

" Khoan đã phần của anh đâu!? " Tề Ngôn lắc mạnh cánh tay tôi.

 

Tôi đứng trên ghế nhựa, nâng cằm anh lên. “ Chúng ta chưa đủ tốt đẹp à, ông xã~ ”

 

Lại đỏ mặt rồi, anh trốn trong chăn, lén lút nhìn tôi rồi lại ngại ngùng quay đi.

 

#

 

Quay lại chuyện chính. Lý do khiến tôi cắm rễ ở nhà mẹ chồng suốt 4 tháng trời là để đợi thời cơ. Tôi hào hứng mở camera lên, ở khu vực phòng ngủ có hai người đàn ông đang ân ái với nhau. Chính là Khương Trạch và Khương Lâm. Ừm tôi đã lén lút đặt hàng trăm cái cam trong nhà hắn, đến cả chủ nhân cũng không biết.

 

Hắn dang tay ra giúp Khương Trạch rời khỏi khỏi chốn địa ngục trần gian nhưng đồng thời cũng nhốt cậu ta vào một cái lồng khác. Khoảng thời gian đó, tôi và chồng bị ám sát không biết bao nhiêu lần, con đường trước cổng chi chít lỗ đạn.

 

May sao dinh thự của Tề gia rất cứng cáp, an ninh tốt. Mấy con chuột nhắt kia đã chất đầy cái kho chứa khiến em dâu ngày nào cũng ngắm ngía cơ bụng, khuôn mặt của bọn chúng đến là chán ghét đàn ông.

 

Cái ipad trên tay lắc dữ dội, tôi cười phá lên, cười đến run rẩy. Khương Trạch này rất nhiệt tình và linh hoạt đó chứ! Hắn thở phỉ phò nằm trên người cậu mà không biết rằng mình sắp mất hết tất cả rồi. Mà thủ phạm không ai khác chính là người đang rên rỉ dưới thân hắn.

 

#

 

" Anh! " nhị thiếu gia chạy đến ôm lấy đại thiếu gia, nức nở. 

 

Anh ta ôm lấy em trai, vỗ lưng cậu, thì thầm. " Chúng ta phải đi rồi " 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/co-anh-o-ben/chuong-5.html.]

" Ừm " cậu lau nước mắt nắm c.h.ặ.t t.a.y anh một cách kiên định. 

 

" Tiểu Trạch...? " 

 

Cánh cửa mở toang, Khương Lâm, người anh trai sinh đôi yêu cậu như mạng, dùng đôi mắt đau đớn, tuyệt vọng không lấy một tia hận thù nhìn cậu, hắn ném mạnh bó hoa lưu ly cậu thích nhất xuống đất. 

 

[ Đoàng ]

 

Cậu trợn mắt, mùi thuốc s.ú.n.g quyện với mùi m.á.u tanh tưởi khiến cậu buồn nôn. Hắn nằm thoi thóp, ôm bụng quằn quại dưới vũng máu. 

 

Lấy lại bình tĩnh. " Chúng ta đ- " 

 

[ Đoàng ] 

 

“ Tại sao…? ” 

 

Cậu hoang mang, tuyệt vọng nhìn người đàn ông m.á.u lạnh trước mặt, nước mắt trào ra.

 

Anh chán ghét nhìn cậu, thốt ra câu lạnh người. " Vướng chân vướng tay. Vả lại cậu dơ bẩn như vậy... " anh không nói gì nữa, đạp chân lên người cậu, bước đi không luyến tiếc. 

 

Đôi mắt sâu thẳm ấy thất vọng nhìn bóng lưng kia xa dần, xa dần…

 

Có người báo án. Cảnh sát đến, bàng hoàng nhìn hai cái xác lạnh ngắt nằm trong vũng m.á.u đã đông lại từ bao giờ. Nghe nói cảnh sát phát hiện ra trong túi áo của người đàn ông nọ...có một chiếc nhẫn…

 

 

Không lâu sau Khương Vũ bị bắt. Lẽ ra là án tử, đoàng một cái là đi luôn. Nhưng mà nào có dễ vậy? Tôi đã sắp xếp khác một chút để hắn ở tù, đối mặt với sự áp bức của bạn tù, hắn dần bị thần kinh. Quản giáo bị tôi mua chuộc không báo cáo với cấp trên về tình trạng của hắn. Cuối cùng hắn bị đánh tới c.h.ế.t. 

Loading...