Con Đường Tẩy Trắng Của Kế Mẫu Độc Ác - Chương 9
Cập nhật lúc: 2024-10-28 22:07:47
Lượt xem: 120
Trong lúc ăn tối, ta nhìn vào bát cháo, đột nhiên thở dài.
"Thời Nhi à, năm xưa nương bắt con uống cháo suốt mấy năm, con không trách nương chứ?"
Bảy tuổi là lúc ký ức tuổi thơ dễ mất đi, từ bảy tuổi trở lên, trẻ thường quên phần lớn ký ức thời thơ ấu. Nhờ sự tẩy não hàng ngày của ta, Giang Thời chỉ nhớ mang máng rằng khi còn nhỏ hay ăn không đủ no, thường phải chịu lạnh, tất cả đều vì ta lo cho sức khỏe của hắn.
Quả nhiên, hắn cười, đặt bát xuống.
"Nương, lại thế nữa rồi, khi nhỏ con nghe lời xúi giục của người trong thôn, luôn nghi ngờ nương không tốt với con, là con sai."
"Bao năm qua nương đã nhắc điều này không biết bao nhiêu lần."
Nói rồi hắn đứng dậy, ôm ta, áp mặt lên má ta.
"Tất cả đều là lỗi của con, nương à. Chờ sau này con đỗ Trạng Nguyên, sẽ xin cho nương làm cáo mệnh phu nhân, làm một gian nhà vàng để tạ tội, có được không?"
"Ha ha, cáo mệnh không quan trọng, vàng mới cần cơ!"
Ta dựa vào vai chàng thiếu niên, cười rạng rỡ hạnh phúc.
Nam chính này, ta coi như đã nắm chắc!
14
Ai biết ta lại vui mừng quá sớm, khi ta đang tính toán trốn chạy thì Giang Mộc Viễn đã trở về trước!
Hôm nay Giang Thời nghỉ ngơi, đang ở trong cửa hàng điểm tâm của ta giúp đỡ dọn dẹp, mồ hôi ướt đẫm.
Triệu đại thẩm nhà bên phấn khởi chạy vào, nắm c.h.ặ.t t.a.y ta, nước mắt rơi lã chã.
“Tô Cẩm muội tử, vất vả của muội cuối cùng cũng qua rồi.”
“Mấy năm nay muội vừa làm cha vừa làm nương, thật sự quá vất vả. Bây giờ thì tốt rồi, nam nhân nhà muội đã trở về, sau này muội không bao giờ phải chịu sự khinh thường nữa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/con-duong-tay-trang-cua-ke-mau-doc-ac-fxrs/chuong-9.html.]
“Nghe nói hắn hiện giờ là đại tướng quân, muốn đến đón muội vào kinh để hưởng phúc, mau ra ngoài đường lớn đón hắn đi, huyện thái gia còn đi theo phía sau hắn như cái bóng!”
Ha ha, phúc khí này thực sự tốt nhưng ta không thể hưởng nổi.
Rất nhanh, Giang Mộc Viễn như một vì sao sáng, bị một đám quan gia và thân sĩ trong huyện vây quanh ở cửa hàng.
Thấy ta rụt rè đứng ở trong phòng, hắn đánh giá ta từ trên xuống dưới, mặt mày nghiêm nghị.
“Ta còn có việc gia đình phải giải quyết.”
Trời ạ, mấy năm không gặp, hắn ta càng hung dữ, sát khí càng nặng.
Bỗng nhiên, bên trong xe ngựa truyền ra một giọng nói ôn hòa:
“Tướng quân, nhiều năm không gặp, vẫn nên hỏi rõ mọi chuyện, đừng để người tốt bị oan.”
Mành xe được vén lên, xuất hiện một nữ tử xinh đẹp quý phái, tuổi tác khoảng chừng không chênh lệch với ta bao nhiêu, mặc áo khoác lông cáo, mười ngón tay nhỏ dài, thanh thoát quý phái.
Đi sau là một nữ hài nhỏ khoảng tám chín tuổi, tóc búi hai bên, đôi mắt nho đen như hạt đỗ, nhìn ta với vẻ tò mò.
Đầu óc ta lập tức “ong” một tiếng.
Trời ạ, sao nữ chính và mẫu thân nàng ta lại xuất hiện sớm như vậy?
Nữ chính Nhan Như Ngọc, cha mất sớm, mẫu thân nuôi nấng nàng ta lớn lên nhưng bị bức bách không thể ở lại, muốn vào kinh nhờ cậy nhà ngoại.
Ngoại tổ của nàng ta là một quan viên tứ phẩm Binh Bộ lang trung, đã viết thư cho Giang Mộc Viễn, nói rằng đường xa, cô nhi quả phụ dọc đường sẽ gặp nhiều bất tiện, nhờ Giang Mộc Viễn mang theo bọn họ cùng vào kinh thành.
Trùng hợp làm sao, mấy năm trước mẫu thân nàng ta đã thu nhận một phụ nhân lớn tuổi, vừa hay là Giang đại thẩm ở cách vách nhà ta.
Nếu dựa theo cốt truyện gốc, Giang đại thẩm sẽ than thở khóc lóc cáo trạng, Giang Mộc Viễn thấy con trai mình thảm hại, sẽ đau lòng gọi người trói ta lại.
Mẫu thân của nữ chính thấy Giang Thời đáng thương, hết lòng yêu thương hắn, mỗi ngày nữ chính đều đi theo sau Giang Thời, ngọt ngào gọi hắn ca ca, ấm áp không giống như những lần trước đây.
Giang Thời yêu nữ chính, cẩu huyết là điều không thể tránh khỏi, Giang Mộc Viễn cũng yêu mẫu thân nàng ta, hai phụ tử muốn cưới hai mẫu tử chắc chắn không được, vì thế chuyện tình giữa nam chính và nữ chính sẽ kéo dài hàng trăm chương ngược luyến.