Công Chúa Thiên Giới Muốn Hạ Phàm Gả Cho Thư Sinh Nghèo - 6 + 7
Cập nhật lúc: 2024-08-11 17:07:14
Lượt xem: 97
6.
Một tối nọ, Hi Âm gọi ta vào phòng, mời ta ngồi xuống.
"Thanh Bách, ta biết theo ta hạ phàm đã khiến ngươi chịu nhiều thiệt thòi, nhưng hiện giờ Lý Lang gặp khó khăn, ta không thể không giúp."
Thấy ánh mắt nàng có chút áy náy, ta im lặng, không biết nàng đang tính toán gì.
Hạt Dẻ Rang Đường
Giây tiếp theo, nàng nắm lấy tay ta:
"Ta nghe dì Vương nói, nhà Từ viên ngoại trên trấn đang mua nha hoàn, với vẻ ngoài của ngươi, ít nhất cũng đáng giá mười lạng bạc."
Ta cảm thấy lạnh cả lòng.
Từ viên ngoại mà nàng nói đến là một lão già đã hơn năm mươi tuổi, rất thích những nha hoàn trẻ đẹp.
Mấy năm gần đây, ông ta đã mua không dưới năm, sáu cô nương từ các làng lân cận. Nhưng không biết vì lý do gì, những cô nương đó vào phủ đó đều không sống quá nửa năm.
Còn Hi Âm, có vẻ hoàn toàn không nghĩ đến những điều này.
Lúc trước, chỉ vì một câu "không nỡ xa ta" của nàng mà con đường tu tiên của ta bị hủy, hoàn toàn không hề hỏi ý ta.
Giờ đây, vì để cho nam nhân nàng yêu có thể đi học, nàng lại muốn bán ta đi.
Từ nhỏ, nàng là công chúa được mọi người nâng niu, dường như chưa bao giờ hiểu được nỗi khổ của kẻ hèn mọn.
Lúc này, ta chỉ cảm thấy người trước mặt với vẻ ngoài ngây thơ vô hại thật đáng ghét. Sau một hồi im lặng, ta mở miệng:
"Nhưng Thiên Hậu nương nương đã định sẵn mệnh khế, nếu ở phàm giới ta rời khỏi công chúa, thư mệnh sẽ tự cháy, hồn phách ta sẽ tan biến."
Ánh mắt nàng thoáng sợ hãi, tránh nhìn ta:
"Không sao đâu, mẫu hậu rất mềm lòng, bà ấy chỉ dọa ngươi thôi, làm sao mà thật sự để ngươi c.h.ế.t được."
Nàng có vẻ lo lắng, kéo áo ta, "Thanh Bách, ngươi và ta như tỷ muội, coi như ta cầu xin ngươi, nhìn Lý Lang u sầu như vậy ta thực sự đau lòng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/cong-chua-thien-gioi-muon-ha-pham-ga-cho-thu-sinh-ngheo/6-7.html.]
Ta nhíu mày, nhẹ nhàng nói: "Được."
Đêm đó, ta nín hơi, vận khí, phát hiện linh lực đã khôi phục một chút.
May mắn thay, ta vốn không phải là tiên thai, khi bị đánh xuống trần gian cũng không bị mất tiên cốt.
Tu vi đã mất, vẫn có thể luyện lại được.
7.
Ngày hôm sau, Hi Âm dẫn đến một bà béo mập, bà là một nha bà (bà buôn người) nổi danh trong thôn, Vương thẩm.
Bà vừa thấy ta, đôi mắt liền sáng rực, như tìm thấy bảo vật.
Sau khi xem qua răng và dáng người, bà kéo ta vào trong phòng kiểm tra thân thể.
Nhưng ngay khi bà bắt đầu cởi áo ta, đôi mắt bà trợn tròn, hồn xiêu phách lạc.
Da trên người ta biến thành những nếp nhăn dày đặc, rồi biến thành vỏ cây, hóa thành một quái vật đầu người thân cây. Bà ta gần như hét lên, ta bịt miệng bà lại:
"Muốn sống không?"
Bà ta đầy sợ hãi gật đầu.
"Vậy ngươi biết ra ngoài nên nói gì chứ?"
Bà ta run rẩy: "Biết, biết..."
Khi ta mặc xong quần áo và bước ra khỏi phòng, thấy Hi Âm đầy thất vọng.
Vương thẩm là người khôn ngoan, chỉ nói ta có vết sẹo quá xấu xí, không thể lọt vào mắt xanh của quý nhân. Vài câu ngắn ngủi, đã dập tắt cuộc mua bán này.
Nhìn thấy Hi Âm thất vọng như vậy, bà liền nhân cơ hội khuyên nhủ:
"Tuy rằng không thể bán tì nữ này, nhưng nếu nương tử thực sự thiếu tiền, lão thân lại có một chủ ý."