Công khai vả mặt trà xanh - Chương 2. Tặng cô hai quả táo này!
Cập nhật lúc: 2024-11-02 21:49:16
Lượt xem: 112
Thấy tình hình càng lúc càng không ổn, đạo diễn lập tức ra hiệu cho người dẫn chương trình bắt đầu tiến hành theo kịch bản.
Kịch bản ban đầu khá nhàm chán, chia nhóm thực hiện một số hạng mục quay phim.
Là đạo diễn duy nhất của kỳ này, tôi không cần chia nhóm.
Trong lúc đợi các cô ấy thay quần áo, tôi chợt nhớ ra mình để quên đồ, quay lại phòng thử đồ.
Cửa không cách âm, giọng nói của Cố Đường truyền ra từ bên trong.
"Ôi, Thanh Nhã, cậu có béo lên không vậy, chắc phải 60 kí rồi, nhìn xem, mặc không vừa quần áo này kìa."
"Rõ ràng cậu cao ngang tớ, sao lại béo thế được, lên hình thế này chẳng phải thành mụ béo sao?"
Nghe không nổi nữa.
Tôi trực tiếp gõ cửa rồi đẩy cửa ra, mấy người bên trong lập tức nhìn về phía tôi.
Tôi đảo mắt nhìn quanh.
Nhóm này có tổng cộng ba bạn nữ, ngoài Cố Đường ra, còn có Từ Thanh Nhã và Giang Tiểu Mạn.
Giang Tiểu Mạn mới ra mắt không lâu, trên màn ảnh cũng chưa thấy mấy lần.
Còn Từ Thanh Nhã, năm nay nhờ một bộ phim mà trở thành nữ phụ xuất sắc nhất, nổi tiếng khắp nơi.
Lúc này, Từ Thanh Nhã đang căng thẳng nắm chặt vạt áo của mình, không biết phải làm sao.
Quần áo có hơi chật.
Tôi nhớ trong bộ phim trước, Từ Thanh Nhã đóng vai một nhân vật mũm mĩm, đến giờ vẫn chưa hoàn toàn lấy lại được vóc dáng như trước.
Nhưng mà, như vậy cũng không phải là béo, đây là vóc dáng chuẩn mực của người Trung Quốc.
Đặc biệt là sau khi mặc chiếc áo ngắn tay hơi bó sát, càng thêm phần trước cong sau vểnh.
Chỉ có những người đề cao tiêu chuẩn trắng, trẻ, gầy mới cho rằng vóc dáng như vậy là hơi béo.
Thấy tôi đi vào, Cố Đường kiêu ngạo vuốt ve mái tóc dài của mình, cũng không biết đang khoe khoang điều gì.
"Đạo diễn Tống, hay là để em đi nói với đạo diễn, đồng phục này có mỗi một cỡ, cũng không biết quan tâm đến người khác, lỡ có người vì thế mà tự ti buồn bã thì không tốt."
Tôi gật đầu ra vẻ nghiêm túc, cầm hai quả táo để quên, đưa cho Cố Đường:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/cong-khai-va-mat-tra-xanh/chuong-2-tang-co-hai-qua-tao-nay.html.]
"Thật sự dễ tự ti lắm. Cố Đường, tặng cô hai quả táo này, nhét vào ngực, kẻo lát nữa không phân biệt được trước sau."
Để lại Cố Đường mặt tái mét, tôi dẫn Từ Thanh Nhã ra ngoài.
Đến gần ống quay, Từ Thanh Nhã lại lùi bước.
Cô ấy lo lắng chỉnh lại vạt áo của mình: "Đạo diễn Tống, hay là để em đi nói với đạo diễn, đổi một bộ quần áo khác..."
"Em cũng thấy mình béo à?"
Tôi hơi bất lực.
Từ Thanh Nhã cao một mét bảy, cho dù có 60 kí thì cũng vẫn là gầy.
Huống hồ, dáng của cô ấy còn đẹp như vậy, mỡ đều ở những nơi cần có.
Từ Thanh Nhã nhẹ nhàng gật đầu.
Trong lúc nói chuyện, Cố Đường đã thản nhiên bước vào ống quay.
Bão bình luận khen ngợi không ngớt.
[Trời ơi đẹp quá, vòng eo của chị đúng là vũ khí g.i.ế.c người! A a a, em yêu chị quá.]
[Vừa đẹp vừa gầy, Đường Đường đúng là nữ chính trời sinh!]
Tôi nhìn sang Cố Đường.
Gầy đến mức gần như chỉ còn da bọc xương, thật đáng sợ.
Tôi không thể hiểu nổi cái khiếu thẩm mỹ bệnh hoạn đang thịnh hành hiện nay.
Tôi nhẹ nhàng vỗ vai Từ Thanh Nhã bên cạnh, nghiêm túc nói: "Từ Thanh Nhã, em thích gầy trơ xương như vậy à?"
Từ Thanh Nhã không chút do dự lắc đầu.
Tôi cười cười: "Vậy thì cứ thoải mái cho họ thấy, vẻ đẹp mang đậm phong cách của phụ nữ thực sự là như thế nào."
Từ Thanh Nhã do dự một lúc, cuối cùng cũng bước đến trước ống kính.
Chiếc áo hơi rộng trên người Cố Đường, khi Từ Thanh Nhã mặc vào lại trở thành áo bó.
Đường cong trước n.g.ự.c hoàn hảo, vòng eo tuy nhìn không quá thon thả nhưng chiều cao một mét bảy đủ để tôn lên tỷ lệ hoàn hảo của cô ấy.