Công Lược Sai - Chương 13
Cập nhật lúc: 2024-08-21 16:56:22
Lượt xem: 152
Ban đêm Chu Thời Yến và mọi người không về nhà.
Họ ở lại với tôi.
Nửa đêm khi tôi chìm vào giấc ngủ, tôi chợt cảm thấy trên mặt mình ươn ướt, giống như có người đã khóc và nước mắt rơi lên mặt tôi vậy.
Sau đó tôi nghe được có người đến bên tai, nhỏ giọng nói với tôi: “Anh yêu em”
Khung cảnh ồn ào lúc này dường như yên tĩnh trở lại, tôi nghe thấy có ai đó lặp đi lặp lại điều gì đó, hắn không ngừng nói: “Tô Đồng, mở mắt ra nhìn anh đi!”
Tôi cố gắng mở mắt.
Trong cái chớp mắt đó, âm thanh máy móc của hệ thống vang lên lần nữa: 【Tiến độ công lược đạt 100%, chúc mừng kí chủ công lược thành công, thu hoạch được 30.000 điểm tích lũy, đã chuyển hóa toàn bộ điểm tích lũy thành HP】
Đầu tôi bắt đầu tỉnh táo hơn và tôi cảm thấy rõ ràng cơ thể mình đã lấy lại được sức lực.
Ban đầu là ngạc nhiên, sau đó thấy khó hiểu, nếu đánh giá theo tình huống công lược bình thường thì bởi vì tôi thích Chu Thời Yến nên hệ thống đã đổi mục tiêu sang Chu Thời Yến, nếu ngay từ đầu mục tiêu công lược là Chu Thời Yến thì có khi nhiệm vụ đã hoàn thành từ sớm rồi, tại sao phải kéo dài đến tận bây giờ.
Hệ thống lập tức đưa ra đáp án cho tôi: 【Hệ thống đánh giá mức độ công lược thành công khi hảo cảm của mục tiêu đạt được 100%, độ hảo cảm của Chu Thời Yến ngay từ đầu đã d.a.o động ở 99%, mặc dù mức độ hảo cảm ban đầu rất cao nhưng 1% còn lại vẫn không có dấu hiệu tăng lên.】
Tôi ngơ ngác.
Tôi đương nhiên biết công lược đủ 100% là ý gì, tôi cũng biết tại sao độ hảo cảm của Chu Thời Yến cứ ở mãi 99%.
Chu Thời Yến cứ trơ mắt nhìn tôi tỏ tình hết chàng trai này, rồi hẹn hò với chàng trai khác và làm quá nhiều chuyện quá đáng như vậy, lần đầu tiên nghe lời tỏ tình của tôi, hắn chỉ nghĩ lúc đó là do tôi nhất thời cao hứng nên không dám trao hết chân thành của mình ra. Hắn sợ một ngày nào đó tôi sẽ dễ dàng từ bỏ mối quan hệ này, nhưng hắn thì không thể.
Tôi mở mắt ra, nhìn thấy Chu Thời Yến đang ôm chặt tôi với đôi mắt đỏ hoe, không nói một lời.
Tôi chưa từng thấy Chu Thời Yến khóc lần nào.
Ngay cả khi bị bắt nạt và bị tôi làm tổn thương hết lần này đến lần khác, tôi cứ tưởng đó là do tính cách của Chu Thời Yến, nhưng sau này tôi mới biết không phải vậy.
Không ai từ khi sinh ra đã mạnh mẽ, kiên cường cả. Lần những tổn thương đầu tiên, hắn mỗi ngày xây lên cho mình những bức tường ngăn cách, gắn cho mình một trái tim cô đơn và quái gở để ngăn cách những người đối xử tốt và không tôi với hắn.
Hắn chờ đợi có người đến và đối xử tốt với mình nhưng lại sợ bị tổn thương, chỉ đến lúc này hắn mới hoàn toàn mở lòng mình ra, bộc lộ khía cạnh mong manh nhất của mình và nói với người khác rằng hắn cũng có thể bị tổn thương.
Cho nên cuối cùng độ hảo cảm đã đạt 100%
Dùng hết sự chân thành, công phá phòng tuyến cuối cùng.
Tôi ôm lấy Chu Thời Yến, cảm nhận được người cố chấp trong lòng đang run rẩy.
Tôi lại nói với hắn một lần nữa: “Chu Thời Yến em thật sự rất thích anh, mục đích tiếp cận hoàn toàn không giống với Nghiêm Tự hay Sở Giản Thanh, em chỉ muốn ở bên cạnh anh mãi thôi”
Nghe được động tĩnh bên trong phòng, Nghiêm Tự lập tức xông vào, giả vờ buồn bã nói: “Cậu như vậy có tình là lừa dối tình cảm của tôi không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/cong-luoc-sai-plst/chuong-13.html.]
Trần Nghiên cũng theo vào, nhìn thấy tôi không sao, như là hiểu ra cái gì, mừng rỡ ôm lấy tôi.
Phía sau cô có rất nhiều người đi vào, anh chị tôi cứ lẩm bẩm bên cạnh nói rằng tôi bị ốm là do không uống đủ nước.
Phải. Trừ Trần Nghiên và Chu Thời Yến, tất cả mọi người chỉ nghĩ là tôi bị bệnh thông thường thôi.
Sau đó, tôi đột nhiên nắm lấy tay Chu Thời Yến, ngay trước mặt ba mẹ và anh chị nói ra tin tức trọng đại: “Con đang yêu đương”
Anh trai lập tức im bặt.
Sau đó mọi người bắt đầu ồn ào lên: “Tại sao em yêu đương mà không nói anh, anh không phải là người thân với em nhất nhà sao?”
“Đồng Đồng, sao em yêu đương mà không nói cho gia đình biết?”
Bản edit này thuộc sở hữu của Đông Qua Xuân Đến!
“Xong rồi, xong rồi. Trái tim già cỗi này có chút không chịu nổi”
Giữa lúc hỗn loạn, tôi lén nắm lấy tay Chu Thời Yến. Tôi đã hoàn toàn được tái sinh, hoàn toàn tự do, không còn phải nằm trên giường bệnh hàng ngày nữa.
Có thể ở bên Chu Thời Yến trải qua một năm rồi lại một năm.
Tôi bảo Chu Thời Yến cúi đầu xuống, thì thầm với hắn: “Lát nữa chúng ta lẻn đi ăn chân giò heo đậu tương nhé?”
Chu Thời Yến vẫn ôm chặt tôi không buông, dịu dàng xoa đầu tôi nói: “Được”
“Em muốn lén xem Sở Giản Thanh và Trần Nghiên yêu nhau”
“Được”
“Em còn muốn nhìn lén họ hôn nhau nữa”
“...Được”
Sở Giản Thanh đứng bên cạnh rốt cục không nhịn được nữa: “Tôi còn đứng một đống ở ngay đây nè!”
Tôi bật cười.
Tia nắng mai đầu tiên ngoài cửa sổ xuyên qua đám mây rơi xuống lòng bàn tay tôi.
Tôi chợt nghe thấy tiếng pháo nổ lách tách.
Nhìn cuốn lịch đặc trên bàn tôi chợt nhớ ra hôm nay đã bước qua năm mới.
Kể từ hôm nay mỗi năm đều là một năm mới.
Mỗi ngày đều là một ngày mới.