Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

CÔNG SỞ & SẾP CÓ GÌ VUI - Chương 5

Cập nhật lúc: 2024-08-03 17:53:54
Lượt xem: 583

 

40.

 

Hằng ngày tôi đi làm bằng xe buýt rồi chuyển sang tàu điện ngầm, vì vậy luôn phải tranh thủ đúng giờ để điểm danh. 

 

Có một lần suýt muộn, vào giây phút cuối cùng, tôi nhảy qua rào chắn, rồi… đá sếp ra ngoài. 

 

Cô lao công hàng ngày đều lau dọn sạch sẽ, chỉ trách cô lau dọn quá sạch đi. 

 

Vì vậy, sếp đã trượt một đường thẳng ra ngoài như vậy. 

 

Tôi cầm thẻ, đứng như trời trồng. 

 

Sếp bị ngã nhào, lồm cồm bò dậy, ôm eo, nghiến răng nghiến lợi nói với tôi: “Trợ lý Hứa, cô vào văn phòng với tôi.” 

 

41.

 

Tôi run rẩy theo sếp vào văn phòng. 

 

Tôi cảm thấy anh sắp g.i.ế.c tôi đến nơi rồi. 

 

Dù sếp thường xuyên tập thể dục, nhưng lần này, anh đã bị đau lưng. 

 

Vừa vào văn phòng, anh đã ngã phịch xuống ghế sofa, nói với tôi: “Không thể chịu nổi nữa, nhanh tay mát xa lưng cho tôi đi.” 

 

42.

 

Một ngày nọ, sếp gọi tôi vào văn phòng, nói: “Cô sắp xếp công việc gần đây đi.” 

 

Tôi ngớ ra, cực kỳ uất ức: “Sếp, anh định đuổi việc tôi sao?” 

 

Sếp chưa kịp nói gì đã bị tôi cắt lời. 

 

“Sếp, không ngờ anh lại vong ơn bội nghĩa, lạnh lùng vô tình, tàn nhẫn, lòng dạ hẹp hòi, vô sỉ đến mức…”

 

Dù sao sắp bị đuổi việc rồi, mắng cho đã thấy cũng thoải mái. 

🌟Truyện do nhà 'Như Ý Nguyện' edit🌟

 

Sau khi mắng xong, tôi cảm thấy nhẹ nhõm, nói với sếp: “Đến lượt anh nói rồi.” 

 

Khóe miệng sếp hơi nhếch lên, nhìn tôi với vẻ chế nhạo: “Ồ, tôi định nói gần đây cô đã vất vả rồi, muốn cho cô nghỉ phép, nhưng…”

 

Có quá muộn để tôi ngừng miệng mình lại không? 

 

Tôi nước mắt rơi lã chã: “Sếp, chọn một cái cho tôi quỳ đi, bàn phím hay mì ăn liền, tôi sai rồi.”

 

43.

 

Tôi run rẩy tận hưởng kỳ nghỉ. Sếp nói rằng anh không để bụng chuyện nhỏ nhặt, sẽ không tính toán với tôi, một cô gái nhỏ. Tôi hẹn bạn thân đi biển chơi vài ngày.

 

Khi đang ngồi trên cát xây lâu đài, cô bạn thân tôi hào hứng chạy đến: “Wow, tớ vừa nhìn thấy một anh chàng cực kỳ đẹp trai, cậu mau đi xin số WeChat đi.”

 

“Sao phải là tớ đi?”

 

“Không thì sao chứ, cậu còn đang độc thân, cậu không đi thì ai đi? Tớ là hoa đã có chủ rồi.” Bạn thân trêu chọc tôi.

 

Tôi bị đẩy vào tình thế khó xử.

 

Khi tôi đi đến sau lưng anh chàng đẹp trai đó, càng nhìn càng thấy quen quen...

 

Chàng trai quay người lại, cười với tôi: “Trợ lý Hứa, thật trùng hợp.”

 

Tôi: “…”

 

Không thể nào, sếp ơi, tôi chỉ nghỉ phép vài ngày thôi, sao anh lại còn theo dõi tôi nữa?

 

44.

 

Bữa trưa, tôi dẫn sếp đi ăn. Cô bạn thân vẫn chưa biết gì, liên tục nháy mắt với tôi: “Ôi, không ngờ cậu luôn im hơi lặng tiếng mà bây giờ lại có thể khiến người khác ngạc nhiên như vậy, nhanh như vậy đã bắt đầu rồi sao?”

 

Tôi mặt không biểu cảm: “Anh ấy là sếp của tớ.”

 

Bạn thân: “…Xin lỗi.”

 

Ôi, tôi đã sai rồi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/cong-so-sep-co-gi-vui/chuong-5.html.]

 

45.

 

Vì có sếp ở đó, tôi và cô bạn thân không thể tự do thoải mái vui chơi như trước. Cô ấy nói: “Làm ơn đi, tớ lần đầu tiên thấy nhân viên đi du lịch mà sếp vẫn đứng kè kè bên cạnh giám sát đấy, cậu chắc chắn đầu óc anh ấy không có vấn đề gì chứ?”

 

Tôi thở dài: “Đã quen rồi.”

 

Cô bạn thân cười hì hì: “Quen cái gì chứ, tớ thấy sếp của cậu có vẻ có ý định khác, cậu nhìn thử đi, ánh mắt của anh ấy cứ dán vào cậu, còn cười như một người cha hiền từ.”

 

Tôi: “Nhưng chúng tôi không thể l.o.ạ.n l.u.â.n đâu.”

 

Cô bạn thân tát tôi một cái.

 

46.

 

Sau một ngày vui chơi, sếp hỏi tôi: “Hôm nay vui không?”

 

Tôi hỏi lại: “Sếp nghĩ sao, tôi trông có vui không? Khi tôi xây lâu đài, sếp bảo một làn sóng sẽ cuốn trôi hết, khi tôi muốn bơi, sếp dọa tôi rằng sẽ có cá mập đến và tôi sẽ thành món ăn của nó, khi tôi muốn chơi bóng chuyền trên bãi biển, sếp bảo tôi, não của tôi không phát triển, tay chân không phối hợp, thôi đừng chơi nữa.”

 

Sếp: “…”

 

“Nếu sếp mời tôi ăn khuya, tôi sẽ tha thứ cho sếp.” Tôi nói.

 

Sếp: “…”

 

47.

 

Chúng tôi ăn BBQ tại một quán gần bãi biển. Sóng biển xa xa vỗ rì rào, mặc dù trời tối không thấy biển, nhưng vừa nghe tiếng sóng vừa ăn BBQ thật tuyệt vời.

 

“Sếp, gần đây không phải anh rất bận sao? Đến đây làm gì?” Tôi hỏi, muốn biết sếp đến đây là vì thực sự quan tâm hay chỉ đơn thuần là ăn no rửng mỡ rồi.

 

Sếp nhìn tôi: “Cô nghĩ sao?”

 

Tôi không biết trả lời thế nào, cảm giác như không còn sức ăn BBQ nữa.

 

Sếp lầm bầm: “Nuôi một trợ lý không dễ, khó khăn lắm mới đào tạo bài bản xong, nếu cô bị sóng cuốn trôi hoặc bị cá mập ăn thịt, tôi lại phải bắt đầu lại từ đầu.”

 

Tôi: “…”

 

Cảm ơn sếp nhé.

 

48.

 

Vô tình uống say. Sếp đưa tôi về phòng.

 

Sau khi tôi nôn mửa một trận, sếp đến giúp tôi cởi áo ngoài, tôi giữ chặt, diễn sâu: “Anh định làm gì, lưu manh, tôi nói cho anh biết, tôi thà c.h.ế.t cũng không khuất phục.”

 

Sếp mặt tối sầm: “Thôi đi, cho dù cô có nhảy múa trước mặt tôi thì tôi cũng chẳng thèm nhìn.”

 

Tôi: “…”

 

49.

 

Sếp tận tụy cởi áo khoác hôi hám của tôi ra, rồi vào phòng tắm vắt khăn, lau mặt cho tôi.

 

Tôi cười tươi nhìn anh ấy: “Sếp ơi, anh giống mẹ tôi ghê.”

 

Sếp: “…”

 

Anh ấy dùng khăn lau mạnh mẽ chà lên mặt tôi, gần như làm da mặt tôi sắp bị lột ra luôn rồi: “Bây giờ còn giống mẹ cô không?”

 

Tôi ôm đầu chạy tán loạn: “Giống lắm.”

 

“Sao lại ngu ngốc thế, ai lại muốn làm mẹ cô chứ.” Anh ấy giả vờ muốn dùng khăn đánh tôi, lại ngao ngán xoa trán, “Tôi đâu có rảnh mà cãi nhau với một đứa say rượu.”

 

“Tối nay anh ở lại với tôi nhé.” Tôi nắm tay anh ấy.

 

Sếp trừng mắt: “Cô biết mình đang nói gì không?”

 

Tôi gật đầu: “Biết chứ, mẹ tôi mỗi tối đều chuẩn bị giường cho tôi.”

 

Sếp: “…”

 

Tôi cảm thấy ánh mắt anh ấy đầy sát khí.

 

Loading...