Cuộc chiến của người mẹ - Chương 8
Cập nhật lúc: 2024-10-14 21:32:26
Lượt xem: 57
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/cuoc-chien-cua-nguoi-me/chuong-8.html.]
Trà Sữa Tiên Sinh
Tôi đặc biệt dành vài ngày để đưa Châu Vũ Hàng làm quen với môi trường trong nước. Vừa mở cửa nhà, tôi đã thấy một bóng dáng quen thuộc. Giang Tuyền hạ tay định bấm chuông, ngượng ngùng gọi một tiếng “Mẹ”. Nó liếc thấy Châu Vũ Hàng đứng sau tôi, lập tức không vui: “Anh không phải đang ở nước ngoài sao, sao lại về đây?” Mặc dù tôi coi Châu Vũ Hàng như con rể để bồi dưỡng, nhưng Giang Tuyền và Châu Vũ Hàng từ nhỏ đã không hợp nhau, dù nhiều năm không gặp, Giang Tuyền vẫn nhận ra nó ngay. Châu Vũ Hàng cười tươi: “Chào chị Tiểu Tuyền, lâu rồi không gặp, dì Trần gọi em về.” Tôi gật đầu: “Là tôi gọi nó về, gia sản phải có người thừa kế và quản lý.” Giang Tuyền không thể tin được, trợn tròn mắt. “Mẹ, mẹ lại muốn giao công ty cho một người ngoài sao?!” “Con mới là con gái ruột của mẹ chứ!” Tôi không biết nói gì. “Không phải cô nói muốn cắt đứt quan hệ mẹ con với tôi sao? Chúng ta không còn gì để nói từ lâu rồi.” Nói xong, tôi dẫn Châu Vũ Hàng quay lưng rời đi, không để ý đến tiếng gọi của Giang Tuyền. Tôi biết nó chắc chắn rất buồn. Giang Tuyền thất thần trở về nhà, hai người họ đang ở trong phòng của mẹ Phạm Thành Bân, dường như không nghe thấy tiếng nó mở cửa. Cửa không đóng chặt, tiếng thì thầm rỉ tai truyền qua khe cửa vào tai Giang Tuyền. Con bé nghe thấy tên mình nên tò mò rình nghe. Mẹ Phạm nói đến chỗ cảm động, hai tay giơ lên, kích động múa may lung tung. “Con đàn bà đó thật vô dụng, ngay cả trứng cũng không biết đẻ. Con nghe mẹ đi, mẹ chắc chắn sẽ tìm cho con một cô gái tốt nhất.” Phạm Thành Bân thở dài. “Con biết rồi, con chỉ muốn lừa cô ta thôi, nhà họ rất giàu, đợi con lấy hết tiền của họ rồi sẽ đá cô ta đi.” “Nhưng nghe cô ta nói sổ hộ khẩu vẫn nằm trong tay bà mẹ độc ác của cô ta, không thể tìm được cơ hội!” Giang Tuyền như bị dội một gáo nước lạnh, toàn thân từ đầu đến chân đều lạnh ngắt. Nó không thể tin được từ đầu đến cuối tình yêu của nó chỉ là một trò lừa đảo! Nó đẩy cửa ra, hai người trong phòng đều ngây người. Phạm Thành Bân vội vàng đứng lên, bối rối không biết nói gì. “Tuyền Tuyền, em về khi nào vậy?” “Ăn cơm chưa? Để anh nấu cho em.” Giang Tuyền bước tới, tá t mạnh vào mặt cậu ta. Nó vừa khóc vừa nói: “Anh luôn lừa dối tôi!” Mẹ Phạm thấy con trai bị đán!h, tức giận đ!ánh trả lại một cái t át. “Đồ con đ—ĩ!” Làn da trắng trẻo của Giang Tuyền ngay lập tức xuất hiện vài vết đỏ. Phạm Thành Bân giữ lấy nó, quay đầu lại m ắng mẹ mình. “Mẹ đá nh Tuyền Tuyền làm gì?!” Mẹ Phạm như khẩu ph..áo không ngừng bắn. “Đánh con đ ĩ hè!n h!ạ này, mặt dày mày dạn câ..u d..ẫn đàn ông, không biết bố mẹ dạy dỗ kiểu gì!” Giang Tuyền lớn như vậy chưa từng bị ai bắt nạt như thế, nó nhất thời không biết phải phản ứng ra sao, chỉ biết khóc nức nở. Phạm Thành Bân siết chặt nắm tay, trong cơn tức giận t,át mẹ mình một cái. Cậu ta dùng giọng nói dịu dàng như thường lệ nói với Giang Tuyền: “Không ai được phép làm tổn thương em, đừng buồn nữa em yêu.” Mẹ Phạm mất thăng bằng ngã xuống đất, bà ta nhanh chóng nhận ra lý do Phạm Thành Bân làm vậy. Nhưng trong lòng vẫn rất đa..u đớ..n, miệng không ngừng chửi rủa. “Con yê))u tin))h hại người, mày mê hoặc con tao đến mức ra tay với mẹ đẻ của mình, mày không phải là người!” Giang Tuyền cũng không ngờ Phạm Thành Bân lại làm như vậy. Nhưng nos không cảm thấy vui mừng vì được yêu thương. Ngược lại, nó cảm thấy s!ợ h,ãi. Ở bên Phạm Thành Bân, nó hối hận rồi.