Cuộc chiến của người mẹ - Chương 9
Cập nhật lúc: 2024-10-16 19:45:19
Lượt xem: 76
Giang Tuyền quỳ trước mặt tôi khóc nức nở. Dù sao cũng là con gái mình, nhìn thấy gương mặt sưng tấy chưa tan, lòng tôi đ.au như d.ao c ắt. Đứa con gái tôi nuôi nấng như ngọc ngà, tôi còn chưa bao giờ động đến một ngón tay của nó, vậy mà bị người ngoài đán h.
Tôi vừa đau lòng vừa hận. Giang Tuyền kể rõ đầu đuôi câu chuyện, nói rằng nó đã nhận ra sai lầm của mình một cách chân thành. Muốn tìm lại mối quan hệ mẹ con đã mất.
Tôi còn có thể làm gì, con gái mình thì mình thương. Thật sự cắt đứt quan hệ thì tôi cũng đau khổ. Nhưng để đề phòng, tôi không mở lại thẻ cho nó, sợ rằng nó lại chơi tôi một vố như trước.
Nhưng nhà họ Phạm dám đá nh con gái tôi, mối thù này tôi ghi nhớ. Tôi bảo nó về nói với mẹ con họ rằng tôi đã chấp nhận họ rồi. Và còn muốn giới thiệu cho Phạm Thành Bân một dự án mới.
Trước đây, tôi vô tình thấy Phạm Thành Bân gặp em họ của người chồng quá cố của tôi. Tôi lập tức nhận ra con gái mình đã bị người ta từng bước dẫn vào bẫy.
Xét đến tình thân, tôi luôn nhắm mắt làm ngơ việc họ ă n c ắp trong công ty. Không ngờ lòng người không đủ, con rắn nuốt cả voi. Họ dám mưu tính lên con gái tôi.
Vậy thì đừng trách tôi trở mặt vô tình.
#trasuatiensinh
Trà Sữa Tiên Sinh
Tôi bảo Châu Vũ Hàng đến Giang gia gửi thiệp mời họ đến dự tiệc.
Thời gian là buổi sáng, trời trong nắng ấm, dù có gặp chuyện không vui, làn gió mát thổi qua có thể xua tan phần nào u ám trong lòng tôi, tránh cho tâm trạng thêm bức bối.
Chồng tôi là con một, không có anh chị em ruột, vì thế những người họ hàng xa luôn nhòm ngó tài sản.
Tôi giấu kín sự tính toán trong lòng, nâng ly rượu lên và gọi lớn: “Lâu rồi không gặp, dạo này em họ và em dâu vẫn khỏe chứ?”
Giang Thủy mặt đầy thịt, cười rất khó chịu. Giọng anh ta oang oang: “Vẫn khỏe, dạo này chị dâu không ở công ty, tôi làm việc cật lực, không dám lơ là.”
Tôi cười mà như không cười. Đưa cho anh ta một vị trí nhàn hạ mà còn bày đặt khen mình vất vả, thật buồn cười.
Tôi đi thẳng vào vấn đề.
“Nghĩ lại em làm việc ở công ty của chị cũng đã lâu, bây giờ hầu hết mọi người đều chú trọng đến sức trẻ, công ty cũng cần được bơm thêm m áu mới.”
“Em họ à, ăn xong bữa này nhớ quay lại xem còn sót đồ gì trong công ty thì mang về nhé.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/cuoc-chien-cua-nguoi-me/chuong-9.html.]
Giang Thủy ngơ ngác không hiểu.
“Chị dâu, chẳng lẽ bữa này là tiệc chia tay?”
Tôi trầm ngâm: “Ừ... có thể nói như vậy.”
“Dù sao cũng là họ hàng, chị không muốn em bị cười nhạo ở công ty, nên chúng ta giải quyết riêng, nói là em chủ động từ chức nhé.”
Giang Thủy nghe như đang nghe chuyện cười, cười đến nỗi lộ cả hai hàm răng.
“Chị dâu, làm người không nên tuyệt tình như vậy. Sau này chị cần đến tôi thì không chắc dễ dàng đâu.”
Tôi nghiêng đầu không hiểu: “Tôi có gì cần đến em sao?”
Giang Thủy mặt xanh mặt trắng.
“Chị không thể nói vậy, công ty của anh họ cuối cùng cũng phải nhờ tôi duy trì.”
Tôi ngạc nhiên hỏi: “Nhờ em sao?”
Giang Thủy ngạo nghễ: “Tất nhiên, Tuyền Tuyền chỉ là con gái, có thể gánh vác gì, cuối cùng trách nhiệm vẫn sẽ rơi lên vai tôi!”
Tôi mỉm cười không nói.
Anh ta tiếp tục: “Thật ra chị dâu tôi nghĩ chị nên nghỉ hưu sớm. Phụ nữ không cần vất vả như vậy, giao cho tôi quản lý cũng tốt.”
Hóa ra từ đầu đến cuối họ luôn nhắm đến tài sản của nhà tôi, h ủy h oại con gái tôi để chiếm đoạt gia sản.
Trong lòng tôi giận đến mức muốn rút d//ao ra l,ột d,a anh ta ngay tại chỗ. Nhưng tôi vẫn cố gắng giữ phong thái bình tĩnh như mọi khi.
“Nhìn cậu trai bên cạnh tôi đây chứ? Cậu ấy và Tuyền Tuyền mới là người thừa kế hợp pháp của gia sản nhà tôi.”
“Tôi đã cho bậc thang đi xuống thì đừng có mà không biết điều, Giang Thủy à.”