Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 17
Cập nhật lúc: 2024-10-09 08:24:43
Lượt xem: 10
Tiễn Cố Vọng đi rồi, Khanh Linh cuối cùng đã có thể nằm lại trong quan tài đá của mình. Trong quan tài đá dường như còn có một mùi đàn hương như có như không, chắc là ở trên người Cố Vọng lưu lại, lạ lẫm nhưng dễ chịu.
Thật ra hắn cũng khá tốt, không khó ở chung.
Một đợt nhiệm vụ tạm thời kết thúc, nàng yên tâm ngủ thiếp đi trong mùi thơm ngát của đàn hương.
Cố Vọng ở một đầu khác đang đi trên Cấm Nhai hoang vu của Quỷ Giới, không hề sốt ruột, bóng dáng màu đỏ ở trong bóng tối vô tận giống như quỷ mị.
Nga
Hắn khuấy động Phật châu trong tay, vẻ mặt hờ hững, cũng không biết đang suy nghĩ điều gì.
Cuối cùng, hắn đứng trước một cái lỗ nhỏ, cực kỳ lễ phép gõ nhẹ lên vách đá.
Bên trong truyền tới một giọng nói khàn khàn: “Ai đó?”
Cố Vọng chậm rãi trả lời: “Khách nhân.”
Bên trong yên lặng một hồi, sau đó có một Quỷ Tu từ từ nhẹ nhàng bay ra, trông thấy người đứng ở trước cửa, Quỷ Tu đột nhiên dừng lại, sắc mặt bất chợt thay đổi: “Ngươi là Phật tu!”
Cố Vọng mỉm cười.
“Ngươi đừng lại đây.” Quỷ Tu cảnh giác nhìn hắn: “Ngươi muốn làm gì?”
“Mua chút đồ.” Cố Vọng ném cái túi to qua, Quỷ Tu di chuyển mở ra, là rất nhiều linh thạch thượng đẳng: “Thanh Mộc Thảo.”
Quỷ Tu do dự nói: “Ngày mai chợ quỷ mới mở.”
Hắn ta còn định ngày mai đi tới đó, xem có thể nâng giá lên nhiều hay không.
Cố Vọng nhếch mi mắt, lạnh lùng cười: “Hoặc là ta tự mình đi vào lấy, hoặc là ngươi đưa cho ta, chọn một cái đi!”
Quỷ Tu: “…”
“Đây là địa bàn của Quỷ Giới, Quỷ Chủ còn đang ở đây, ngươi đừng vội làm càn.”
Cố Vọng vốn định ra tay thì tạm thời ngừng động tác lại, hắn nhìn lướt qua lòng bàn tay, không kiên nhẫn “chậc” một tiếng. Một viên Phật châu b.ắ.n vào sườn mặt của Quỷ Tu, tạo ra một vết cắt ở trên má trái hắn ta, lời ít ý nhiều: “Chọn đi.”
Quỷ Tu bụm mặt nén giận: “Ngươi chờ, ta đưa cho ngươi.”
Thanh Mộc Thảo bị ném từ xa tới đây, Cố Vọng đón lấy, ngay cả nhìn cũng không liếc nhìn đã tiện tay bỏ vào trong nhẫn trữ vật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/17.html.]
Hắn nhìn Quỷ Tu đang run rẩy trong bóng tối, ung dung mở miệng: “Quỷ Chủ của các người tên là gì?”
Quỷ Tu thẳng sống lưng đáp: “Khanh Linh!”
Khanh Linh.
Cố Vọng chậm rãi thu hồi Phật châu rồi lau chùi, cong môi: “Trở về nhớ cảm ơn Quỷ Chủ của các ngươi.”
Quỷ Tu: “?”
Cố Vọng liếc mắt nhìn hắn ta một chút, cười như không cười: “Hôm nay tâm trạng của ta cũng không tệ lắm.”
Quỷ Tu: “?”
Cố Vọng không muốn hao phí nhiều lời, quay người rời đi.
Ra khỏi Cấm Nhai của Quỷ Giới, trời còn chưa sáng. Cố Vọng mới đi được vài bước thì bất chợt dừng lại, ngẩng đầu nhìn về phía Dũng Thành, đáy mắt chợt lóe lên vẻ hung ác nham hiểm.
Khanh Linh ngủ một giấc mỹ mãn, ngày hôm sau cực kỳ có tinh thần. Lo lắng tối nay Cố Vọng còn phải đi chợ quỷ, vì để chu toàn, nàng quyết định vẫn nên đi nhìn một chút, thuận tiện mua thêm chút đồ vật cho góc nhỏ của mình.
Từ Cấm Nhai đi ra, mới lên tới chợ quỷ, nàng lại đ.â.m phải một tên Quỷ Tu thần sắc có vẻ hơi uể oải.
Quỷ Tu nhìn cô, hơi ngạc nhiên: “Quỷ Chủ!”
Bình thường Quỷ Chủ cũng không đi tới chợ quỷ này.
Khanh Linh vẫn chưa nhận ra hắn ta: “Ân.”
Cô hỏi lại: “Ngươi biết ai có Thanh Mộc Thảo không?”
Sắc mặt Quỷ Tu khẽ thay đổi, thoạt nhìn có chút ủy khuất: “Ở chỗ của thuộc hạ chỉ có một gốc Thanh Mộc Thảo, nhưng mà tối hôm qua đã bán đi rồi.”
Động tác của nàng hơi khựng lại, giật mình: “Tối hôm qua?”
Vậy thì Cố Vọng sẽ không mua được rồi?
Quỷ Tu sờ lên mặt, nhỏ giọng cáo trạng: “Là một Phật Tu mặc y phục đỏ tới tìm thuộc hạ mua Thanh Mộc Thảo, thuộc hạ mà không bán thì hắn sẽ ra tay.”
Khanh Linh nhìn mặt của hắn ta, “chậc chậc” rồi hỏi: “Hắn có đưa tiền không?”