Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 190
Cập nhật lúc: 2024-10-09 19:57:07
Lượt xem: 2
Ta không muốn gi.ế.t ngươi.
Cũng chỉ có Cố Vọng mới có thể công khai ở ngay trước mặt đối phương nói ra những lời này, giống như không hề quan tâm người khác sẽ nghĩ thế nào về hắn.
Khanh Linh không rõ mấy lời này có gì quan trọng cần nói ra, chẳng lẽ là thông báo một tiếng: Bây giờ ta không muốn gi.ế.t ngươi, vui vẻ đi ?
Nàng hơi chần chờ, có qua có lại đáp lễ: “Vậy,… cảm ơn ngươi ?”
Nga
Đổi lại là người khác thì có lẽ đã sớm trở mặt bỏ đi, chỉ có Tiểu Quỷ Chủ là vẫn bình tĩnh như cũ.
Cố Vọng thoạt nhìn khá hứng thú: “Đừng khách khí.”
Khanh Linh không nói gì, bước chân tăng tốc, cái chuông nhỏ trên cổ vang lên leng keng, âm thanh đặc biệt thanh thúy.
Địa hình trong Đinh U Trạch phức tạp, chỉ cần hơi rẽ hướng một chút sẽ bị lạc ở bên trong, không biết mình đang ở phương nào, hoặc nên đi đâu.
Trùng độc, cỏ độc, yêu thú có ở khắp nơi, vì vậy nơi này ít có người nào tiến vào, cho nên mặc dù có Tiểu Kim Uyên ở đây, mọi người cũng không tránh khỏi nếm trải một chút khổ sở trên đường.
Cố Vọng đi đầu tiên, đường mà mọi người cẩn thận cất bước hắn lại đi giống như giẫm trên đất bằng, hệt như đến nhà mình vậy.
Khanh Linh ngẫm nghĩ, cảm thấy nên nhỏ giọng nhắc nhở hắn: “Ngươi ở gần ta chút.”
Cố Vọng rũ mắt.
Khanh Linh hạ giọng: “Nếu gặp phải nguy hiểm thì ta có thể kịp thời phản ứng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/190.html.]
Cố Vọng lặng lẽ cong khóe môi, thả chậm bước chân đi theo bên cạnh nàng: “Vậy đa tạ Khanh cô nương.”
Lời này của hắn cũng không hạ thấp giọng, giống như sợ ai đó nghe không được.
Trong nháy mắt, đám người Tống Đoan ai nấy đều quay đầu lại, ánh mắt rơi vào hai người, có ý dò xét.
Cổ Vũ Yên thì nhìn Khanh Linh, không có biểu hiện gì quá lớn.
Khanh Linh: “…”
Nàng yên lặng cách xa Cố Vọng một bước, mỉm cười với Cổ Vũ Yên.
Tống Đoan nhìn hai người phía sau, giống như đột nhiên nhận ra chỗ mà trong lòng hắn luôn cảm thấy không đúng.
Khanh Linh và Cố Vọng vốn như hình với bóng.
Lúc này cho dù nàng muốn tới đây lấy xà đan cho hắn thì Tống Đoan cũng cảm thấy bình thường.
Điều không bình thường chính là: Hình như Lâm huynh đột nhiên có quan hệ rất tốt với nàng.
Có điều nghi ngờ của Tống Đoan chỉ là thoáng qua, nghĩ không ra manh mối gì liền thôi.
Chỉ có Cổ Vũ Yên, sau khi nàng ta thu hồi ánh mắt thì im lặng đi lên phía trước, nói cũng ít hơn một chút.
Cứ tưởng rằng sẽ gặp phải không ít khó khăn, nhưng bất ngờ là đoạn đường này mọi người ngược lại đi rất thuận lợi, không gặp phải yêu thú khó nhằn gì đó, hay là đối đầu chính diện với Huyễn Linh Xà.