Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 195

Cập nhật lúc: 2024-10-09 19:59:13
Lượt xem: 7

Tống Đoan thấy không khuyên nổi, lại hỏi: “Vậy ngươi định dùng cách nào đi tìm bọn họ?”

Cổ Vũ Yên cầm một miếng ngọc truyền âm ra: “Ngọc truyền âm trong Vân Cửu Phong có thể truy tìm tung tích đệ tử bổn môn.”

Khanh Linh và Cố Vọng không mục đích đi lung tung trong Đinh U Trạch, nàng chỉ đâu Cố Vọng đi đó, không hề phản bác.

Tự đáy lòng nàng cảm thấy Cố Vọng cơ bản không phải đến đây tìm Huyễn Linh Xà, mà là đến để chơi xuân.

Hoàn cảnh nơi này không tệ, ngoại trừ những yêu thú thỉnh thoảng xuất hiện ở bên ngoài ra, có điều Khanh Linh vẫn ổn, nàng chủ động giảm cảm giác tồn tại của bản thân xuống mức cực thấp, cho dù đám yêu thú có nhìn chằm chằm cũng không nhìn tới nàng.

Cố Vọng thì ngược lại, yêu thú ở bên cạnh đang như hổ rình mồi, hắn lại cầm kiếm đ.â.m chỗ này thọc chỗ kia, quả thực không có con yêu thú nào dám tiến lại đây.

Khanh Linh nhớ tới động tác trôi chảy dứt khoát ban nãy của hắn, lên tiếng hỏi: “Ngươi cũng biết dùng kiếm à?”

Cố Vọng hỏi lại: “Khó lắm sao?”

Lúc đầu gặp gỡ, Cố vọng là dùng chuỗi Phật châu hơi kỳ quái trong tay hắn làm linh khí, nhưng nhìn động tác sử dụng kiếm của hắn, dường như đã học được từ rất lâu.

Khanh Linh nhìn tay hắn: “Bản mệnh kiếm của Lâm Ngân Chi, ngươi dùng cũng thành thạo quá nhỉ.”

Lời này vừa nói xong, Cố Vọng vẫn luôn tản bộ phía trước đột nhiên dừng bước, kiếm trong tay hắn nhẹ nhàng xẹt qua mặt đất, va chạm với đá phát ra tiếng động rất nhỏ: “Trước đây hình như ngươi không có nhiều câu hỏi như vậy.”

Cố Vọng cẩn thận nhớ lại một chút, lúc Tiểu Quỷ Chủ vừa mới xuất hiện ở bên cạnh hắn, dường như chưa từng hỏi thăm những chuyện có liên quan tới hắn.

Nàng giống như cái gì cũng không quan tâm, chỉ toàn tâm toàn ý muốn hắn tốt là được.

Màu mắt Cố Vọng nhạt đi, đột nhiên phát hiện hình như hắn và nàng chưa có lúc nào cùng nhau ngồi xuống nói chuyện thật tốt.

Nàng chỉ chủ động nói chuyện nhiều hơn mỗi lần hắn xảy ra chuyện, còn những lúc khác…

Cố Vọng nhíu mày, không có lúc khác.

Ở Túy Hoa Lâu, Khanh Linh đột nhiên xuất hiện cứu hắn.

Ở Cấm Nhai, nàng lại ra tay dẫn hắn đi.

Ở Tẩy Linh Trì của Vô Trần Sơn, nàng lén lút bồi hắn.

Nhưng…

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/195.html.]

Hắn nhớ lại một chút, những lúc khác hình như Tiểu Quỷ Chủ luôn tự do ở bên ngoài, thậm chí còn không thèm liếc mắt nhìn hắn nhiều thêm một chút.

Sau khi hắn tỉnh lại ở Cấm Nhai, người này lập tức cong mắt sai lửa ma trơi tiễn hắn đi.

Ngày hôm sau ở Vô Trần Sơn, vừa ngoảnh lại Khanh Linh đã đi cùng Tống Đoan ăn chay cầu nhân duyên, nếu như không phải hắn bắt gặp thì nàng cũng sẽ không đi tìm hắn.

Thậm chí là lúc ở Hoài Thành, mặc dù Tiểu Quỷ Chủ cũng đến Hoài Thành nhưng lại không đi tìm hắn trước tiên, mà sai tên Quỷ nô kia lén lút đi theo hắn.

Nếu như không phải hắn tìm qua, Tiểu Quỷ Chủ sẽ đi giúp đám người kia cứu Quỷ tu, trong thời gian ngắn dường như cũng không có ý định đến tìm hắn.

Ở bên trong Tỏa Hồn trận, Khanh Linh rõ ràng cũng ở đó, lại chỉ vào lúc cuối cùng mới đi ra thay hắn ngăn cản một chút.

Thật giống như… nàng chỉ vì bảo hộ hắn mới tồn tại, những lúc khác bất cứ khi nào cũng có thể biến mất.

Khanh Linh thấy ánh mắt người nọ nhìn mình càng lúc càng sâu, không thể phớt lờ được nữa, cô cũng dừng lại.

Nàng hỏi chút vấn đề này chẳng qua chỉ là cảm thấy lạ, đang nghĩ xem có chỗ nào khác với kịch bản hay không, không ngờ Cố vọng lại nhạy cảm như vậy.

Khanh Linh suy nghĩ một chút, bình tĩnh nhìn thẳng hắn: “Không thể hỏi sao?”

Cố Vọng cười khẽ, dùng giọng điệu ấm áp rất dễ nói chuyện đáp: “Được chứ, nhưng vì sao lại đột nhiên muốn hỏi, ngươi phải nói cho ta biết nguyên nhân đã.”

Nguyên nhân à…

Khanh Linh im lặng suy nghĩ một hồi, chọn ra một cách giải thích phù hợp: “Ta cảm thấy ta còn chưa hiểu đủ về ngươi.”

Người đối diện im lặng.

Khanh Linh chớp mắt mấy cái, hỏi: “Nguyên nhân này đã đủ chưa?”

Nga

Cố Vọng giương mắt, trong con ngươi lóe lên ánh sáng thích thú, hắn thản nhiên đáp: “Đủ rồi.”

“Thì ra A Linh muốn hiểu rõ ta.” Đuôi lông mày hắn hơi nhướng lên: “Là do ta suy nghĩ không chu toàn, không cho ngươi có cơ hội này.”

Tác giả có lời muốn nói:

Vọng Vọng: Aiza, nếu đã như vậy thì cho ngươi một cơ hội đấy.

A Linh: Ngươi lại đang nói nhảm gì đó ????

Loading...