Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 378
Cập nhật lúc: 2024-10-10 18:44:59
Lượt xem: 2
Đối thoại giữa hai người này Khanh Linh nghe mà chẳng hiểu gì cả, nhưng nàng nhớ Cố Vọng từng nói với nàng, nói không chừng những thứ cnangfmuốn biết sau khi tiến vào sẽ biết.
Có điều bây giờ nàng vẫn chưa hiểu.
“Tam ca.” Lâm Ngân Chi nhìn về phía thân thể kết hợp của ca ca tỷ tỷ đang mờ mịt như nhau, hỏi: “Nghe nói trong tay Tam ca có một viên Hồn Châu.”
Nghe vậy, thân thể ca ca tỷ tỷ kết hợp đột nhiên thay đổi nét mặt: “Thất đệ hỏi cái này làm gì?”
“Hồn Châu có tác dụng rất lớn đối với ta.” Lâm Ngân Chi nói: “Không biết có thể mượn dùng một chút không?”
Thân thể kết hợp còn chưa suy nghĩ đã lập tức từ chối: “Không được.”
Dừng một chút, lại cảm thấy bản thân đối đãi với đệ đệ không tốt, lại lên tiếng thương lượng: “Ngươi muốn thứ gì khác ta đều có thể cho, nhưng riêng cái này là không được.”
“Trước đó vài ngày ta vừa cuỗm được một cái Huyền Thiên Kính, gương này cũng có thể tặng cho ngươi.”
Khanh Linh: “…”
Huyền Thiên Kính mà cứ cho như vậy sao?!
Mặc dù nàng không biết nhân vật chính ở trong thí luyện lần này rốt cuộc sẽ trải qua những gì, nhưng cũng biết cái Huyền Thiên Kính này là một món bảo vật tốt nhất mà Lâm Ngân Chi đoạt được.
Trong Huyền Thiên Kính là một nơi bảo địa, linh khí dư thừa, giống như một nơi thế ngoại rất tốt cho tu luyện, tu sĩ đi vào đó tu luyện sẽ tiến bộ rất nhanh.
Không ngờ món này Lâm Ngân Chi lại đi cửa sau đoạt được.
Khanh Linh cúi người, điên cuồng ra hiệu ngầm bên tai Cố Vọng: “Cái Huyền Thiên Kính kia hình như rất lợi hại.”
Nếu như kịch bản cũng đã thay đổi, vậy thì phải giữ lại đồ tốt cho đối tượng nhiệm vụ của mình.
Nàng đi rồi Cố Vọng cũng có được không ít món đồ tốt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/378.html.]
Cố Vọng ừ một tiếng, lười biếng hỏi: “Ngươi muốn à?”
Khanh Linh lắc đầu: “Không phải ta, là ngươi.”
Cố Vọng mỉm cười: “Cũng được.”
Thân thể kết hợp bên kia quay đầu, bất mãn nói: “Ngươi đang nói thầm cái gì đó!”
Cố Vọng nghiêng đầu: “Đúng lúc, Hồn Châu đó, ta cũng muốn.”
“Về phần cái Huyền Thiên Kính này, ta cũng muốn.”
Hắn nói chuyện rất trực tiếp: “Ngươi đưa cho ta hay là tự ta ra tay đoạt lấy?”
“Sẽ không cho ngươi thứ gì cả!”
Dứt lời, bọn họ quay đầu nói với Lâm Ngân Chi: “Thất đệ, chúng ta gi.ế.t ch.ế.t hắn trước, đến lúc đó lại nói sau.”
Lâm Ngân Chi đáp: “Các ngươi không gi.ế.t được hắn đâu.”
Nga
Thân thể kết hợp sửng sốt: “Cái gì?”
Lâm Ngân Chi nhìn nét mặt Cố Vọng trầm xuống, cuối cùng mở miệng: “Dùng Hồn Châu là có thể gi.ế.t hắn.”
Con mắt thân thể kết hợp trợn tròn, hơn nửa ngày không nói ra lời.
Một lát sau, hắn ta cau mày kéo Lâm Ngân Chi ra ngoài: “Thất đệ, ngươi ra đây, ta có lời muốn nói với ngươi.”
Khanh Linh mắt thấy ba người đã đi ra ngoài, lại nhìn sang Cố Vọng không có vẻ gì là hoang mang: “Ngươi không cảm thấy sốt ruột sao?”
“Gấp cái gì?”