Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 45
Cập nhật lúc: 2024-10-09 08:58:26
Lượt xem: 8
Nghĩ tới việc Tiểu Quỷ Chủ không biết vì nguyên nhân gì lại chạy tới Vô Trần Sơn, vô duyên vô cớ nói có chút lo lắng cho hắn.
Ngày hôm sau hắn chỉ là đột nhiên nghĩ tới, muốn đi xem thử liệu Tiểu Quỷ Chủ có thật sự chạy tới đây ăn chay hay không.
Nghe nàng nói muốn đưa cơm cho mình, hắn cảm thấy dù gì cũng đang nhàm chán, Tiểu Quỷ Chủ còn rất biết cách ăn nói, nghe nhiều thêm một chút cũng không sao, cho nên mới đồng ý.
Nếu như hắn nói ra những lời này, nói không chừng Tiểu Quỷ Chủ sẽ thẳng thừng quăng đũa chạy lấy người.
Cố Vọng nhớ tới những lời mà nàng đã nói trước đó, tùy tiện chọn một câu trong số đó, lười biếng nói: “Chắc là muốn ngươi tới bồi ta một lát."
Hắn chống lại ánh mắt “ta thì thấy ngươi đang nói hươu nói vượn” của Khanh Linh, cười khẽ: “Ăn đi."
Không thể lãng phí đồ ăn, Khanh Linh ngẫm nghĩ, nên vẫn cầm đũa lên.
Cố Vọng vẫn đang chống cằm nhìn nàng, quả nhiên tướng ăn rất đẹp, giống hệt như đang ăn mấy món sơn hào hải vị gì đó vậy.
Nga
Lực chú ý bị tản ra rất nhiều, đau nhức trên cơ thể dường như cũng không còn khó chịu như vậy nữa.
Hắn đã ở trong Tẩy Linh Trì này đợi rất nhiều năm, mỗi ngày mỗi đêm đều phải tự mình vượt qua, vừa yên tĩnh vừa dài dằng dặc, nhưng lúc này dường như đã có sự khác biệt.
Hắn nhìn một bên sườn mặt của nàng, bất chợt hỏi: “Ngươi có đau không?”
Khanh Linh quay đầu lại với hai má phồng lớn, trong mắt có chút mờ mịt: “Ân ?”
“Không có gì."
Xa xa truyền đến tiếng chuông ngân vang vọng của Vô Trần Sơn.
Vô Trần Sơn là Phật địa thanh tịnh, ngay cả mây trên đỉnh núi cũng có một màu vàng kim nhàn nhạt bao phủ, vừa thánh thiện vừa thuần khiết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/45.html.]
Nhưng ở đây lại có một người như hắn.
Dù đã ngâm mình ở trong Tẩy Linh Trì trăm ngàn lần vẫn không tẩy sạch được nghiệt.
Cố Vọng dời tầm mắt, nhìn về phía khuôn miệng trái tim của nàng, có chút tò mò.
Thân là Quỷ Chủ lại không có phản ứng với nước của Tẩy Linh Trì, vậy thì trái tim nàng có bao nhiêu sạch sẽ?
Vách núi cấm của Quỷ Giới, quanh năm âm u không thấy sức sống, nơi quỷ khí dày đặc lại có một người như vậy, sạch sẽ không có gì sánh được.
Khanh Linh ăn xong quay đầu lại, thấy Cố Vọng đã dựa vào thành hồ nhắm mắt, tựa như ngủ thiếp đi.
Nàng cũng không quấy rầy nhiều, tự mình rón rén nhích sang bên cạnh.
Đợi qua một hồi lâu Cố Vọng cũng không có ý tỉnh lại, định ở chỗ này nghỉ ngơi một ngày một đêm.
Mặc dù nước ở hồ này rất lạnh, nhưng đối với Quỷ Tu mà nói cũng không phải không chịu được.
Chỉ là cái thành hồ này hơi cứng.
Nàng đã đồng ý với hắn thì không thể nuốt lời, như vậy cũng không thể rời đi.
Vì thế Khanh Linh đành thả quỷ khí ra, quỷ khí không tới gần nước được, chỉ có thể thả ở cạnh hồ.
Nàng tự làm cho mình một cái gối đầu nho nhỏ, dựa lên cảm thấy cũng không tệ lắm, lại quan sát Cố Vọng ở bên kia.
Nàng suy nghĩ một chút, nhẹ nhàng dịch chuyển qua đó, một tia quỷ khí ở đầu ngón tay lan ra, tiến về phía đầu Cổ Vọng.
Nàng sợ đánh thức hắn nên rất cẩn thận, cũng không hề phát hiện bàn tay đang đặt ở trong nước của Cố Vọng khẽ nhúc nhích.