Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 635

Cập nhật lúc: 2024-10-11 16:40:21
Lượt xem: 5

Nàng bỏ nhục thân kia trên mặt nước: "Ngươi nhìn xem, là động tác của ngươi mau, hay là động tác của ta mau."

Trong mắt Vô Kỳ đầy vẻ nguy hiểm, quanh thân dường như cũng bị ma khí bao phủ, nhìn không ra chút thoát tục nào của người tu tiên.

"Ta không cần." Vô Kỳ lạnh giọng nói: "Chỉ cần có Hồn Châu trong tay, ta còn cần cái thân xác vô dụng này làm gì nữa."

"Thế thì đáng tiếc." Khanh Linh chớp mắt mấy cái: "Nếu như Hồn Châu… không có ở chỗ của ta thì sao?"

Vô Kỳ ngẩn ra: "Ngươi nói cái gì?"

"Ngươi muốn, Lâm Chi Ngân… ta là nói người kia cũng muốn, Cố Vọng cũng muốn." Khanh Linh cười yếu ớt hỏi: "Ngươi cảm thấy ta sẽ cho ai."

Vô Kỳ nghiến răng nghiến lợi: "Ngươi đưa Hồn Châu cho hắn rồi đúng không? Không phải nói ngươi không cho hắn sao."

"Đó là trước kia." Khanh Linh nói: "Nhưng bây giờ lại khác, ta thích hắn, yêu hắn, hắn muốn cái gì, ta đương nhiên sẽ cho hắn."

"Nhưng mà, ngươi không thể lấy đồ từ trong tay hắn được."

Nga

"Ngươi…"

Khanh Linh mỉm cười: "Bây giờ ngươi có hai lựa chọn, một là đưa ta rời khỏi chỗ này."

Nàng đong đưa tay, thân thể kia gần như sắp rơi vào nước: "Hai, chúng ta đồng vu quy tận."

Chỉ cần tách khỏi thân xác, một lát sau hồn thể sẽ hư hoại, chưa kể Vô Kỳ cho dù tu theo Ma Đạo cũng đánh không lại Cố Vọng.

Vô Kỳ nhìn thân thể của mình, cố gắng giữ bình tĩnh: "Đồng vu quy tận?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/635.html.]

Hắn đột nhiên hỏi: "Quỷ Chủ, ngươi tin tưởng Cố Vọng như vậy, thế có biết lúc này hắn đang làm gì không?"

Khanh Linh không nóng không lạnh nói: "Có lẽ cũng đang nhớ đến ta."

Vô Kỳ: "…"

Ánh mắt hắn nhìn Khanh Linh hệt như đang nhìn một kẻ si tình.

Hắn lặng lẽ điều khiển sóng triều tiếp cận Khanh Linh từ phía sau, cười nhạo: "Có biết ngày này kiếp trước Cố Vọng đang làm gì không?"

"Làm cho cả khe nứt kỳ dị sôi trào, hủy toàn bộ Ma Giới lẫn Tu Chân Giới."

Mi mắt Khanh Linh khẽ run, sau đó nàng nhẹ giọng cười một tiếng: "Lợi hại như vậy ."

Nàng giương mắt: "Nói cái này với ta làm gì? Không phải ngươi cũng là một thành viên trong đó sao? Lẽ ra phải là ngươi sốt ruột mới đúng chứ?"

Vô Kỳ sững sờ.

Khanh Linh thật sự mẫn cảm với nước, sợ là sợ, nhưng có động tĩnh gì nàng đều có thể phát hiện ra được, huống chi bây giờ đang ở trong tình huống này, không thể lơi lỏng được.

Nàng giữ chặt nhục thân của Vô Kỳ, kéo về sau một chút, chắn ở sau lưng mình, sau đó quay đầu lại chứng kiến sóng lớn dâng tới, như một cái miệng m.á.u khổng lồ muốn nuốt chửng người.

Thư Nhất đúng là đã bắt được nhược điểm của nàng.

Tuy lúc này Khanh Linh đã có chút choáng váng, đây là phản ứng theo bản năng.

Nàng tự nhéo mình một cái, lúc quay lại nhìn Vô Kỳ đã có thêm mấy phần liều mạng: "Ta đã nói rồi, một khi ta nổi giận lên sẽ rất đáng sợ."

Loading...