ĐỊNH MỆNH TRONG MƠ - C16
Cập nhật lúc: 2024-09-26 20:30:37
Lượt xem: 315
Cũng may là Trần Vọng Dã không làm việc theo kiểu cho có.
Năng lực cậu ấy rất xuất sắc, hoàn toàn vượt xa kỳ vọng.
Cậu ấy cũng không bao giờ ỷ vào thân phận của mình để đòi hỏi sự đối xử đặc biệt.
Dần dà, mọi người đều buông bỏ đề phòng và hòa hợp với cậu ấy.
Khi dự án gần hoàn thành, nhóm chúng tôi mời khách hàng đi ăn.
Hôm đó, tôi vừa hay có một phần kế hoạch cần hoàn thành nên ở lại công ty tăng ca.
Thế nhưng, những chuyện ngoài ý muốn luôn xảy ra bất ngờ.
Mười giờ tối, đồng nghiệp Tiểu E đột nhiên gọi điện cho tôi:
"Trưởng nhóm, không ổn rồi, Trần Vọng Dã đang đánh nhau với khách hàng!"
"Cái gì?"
Phản ứng đầu tiên của tôi là, Trần Vọng Dã không phải người bốc đồng như vậy.
"Trưởng nhóm, không thể trách Tiểu Trần, lý do cậu ấy đánh người là... vì chị."
Tôi lưu lại bản kế hoạch, vội vàng xách túi chạy đến nhà hàng.
Trên đường đi, Tiểu E giải thích mọi chuyện.
Đại diện khách hàng lần này là một gã trung niên háo sắc, trơ trẽn.
Trong bữa tiệc, hắn say rượu hỏi: "Tiểu Dương bên các người sao nay không đến?"
"Nhóm trưởng hôm nay ở lại công ty tăng ca."
"Thế này sao được? Tôi vì cô ấy mới đến đây, có cô ấy ở đây thì công việc này mới dễ bàn..."
Lúc đó, đồng nghiệp đã nhận ra điều không ổn, cố gắng bảo vệ tôi:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/dinh-menh-trong-mo/c16.html.]
"Chúng tôi đàm phán với ngài cũng giống như vậy, nội dung dự án không thay đổi."
Đại diện khách hàng phẩy tay:
"Tôi chỉ cần Tiểu Dương! Tôi rất ít khi thấy người phụ nữ giống như cô ấy, không nói đến vẻ ngoài xinh đẹp, chỉ cần ánh mắt lạnh lùng ấy thôi đã khiến người ta mê mẩn, cô ấy mới chỉ liếc một cái, xương cốt toàn thân gần như rã rời.”
"Mau gọi cho Tiểu Dương, nếu hôm nay cô ấy khiến tôi hài lòng thì dự án này liền ….. Áah!"
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
Chưa nói hết câu.
Nắm đ.ấ.m của Trần Vọng Dã đã giáng xuống.
Tình huống lập tức bị mất khống chế, đồng nghiệp bất đắc dĩ buộc phải gọi điện cho tôi.
Lúc tôi chạy đến nơi, căn phòng đã trở thành một mảnh hỗn độn.
22
Trần Vọng Dã không hề biết rằng đồng nghiệp đã gọi điện cho tôi.
Cũng giống như tôi, không thể biết được giờ phút này Trần Vọng Dã đang nghĩ gì—
Cậu ấy đang chìm ngập trong cơn giận dữ cuồng nộ.
Như một con quái thú mất kiểm soát.
Tên đại diện khách hàng hói đầu, co rúm lại ở góc phòng, sợ đến mức nước mũi chảy ròng.
"Sao các người có thể dám đánh người? Tôi muốn chấm dứt hợp tác, tôi sẽ khiếu nại lên Chủ tịch Trần của các người!"
"Cứ việc."
Giọng Trần Vọng Dã bình tĩnh dị thường.
Nhưng càng bình tĩnh, lại càng khiến người ta run sợ.