Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Độc giả, đừng tiêu chuẩn kép nữa! - Chương 10. Món quà sinh nhật đầy hiềm khích

Cập nhật lúc: 2024-10-13 09:42:57
Lượt xem: 33

Trong kỳ thi hàng tháng đầu tiên, tôi đã vào top 5.

Trình độ của các trường tư thục thực sự tốt hơn so với trường phổ thông.

Gần sắp đến sinh nhật tôi, cũng là sinh nhật của Lâm Minh Dương.

Cha mẹ Lâm dự định tổ chức ăn mừng.

Vào ngày sinh nhật, phòng tôi xuất hiện một cái váy.

Tôi tưởng mẹ Lâm chuẩn bị cho tôi, không nghĩ nhiều liền mặc vào.

Lúc xuống lầu, nhìn thấy người Lâm gia đều ở trong phòng khách.

Lâm Minh Châu bị vây ở giữa, cau mày chán nản.

Cha Lâm tức giận: "Sao kết quả lại tệ hơn kỳ thi trước? Anh chị con lần này đều đạt được kết quả tốt".

Mẹ Lâm thuyết phục ở bên cạnh: "Thành tích của Minh Châu luôn luôn không tốt, cũng đâu phải chúng ta không nuôi nổi con bé, đừng cãi nhau vào ngày sinh nhật của con."

Khóe miệng Lâm Minh Dương nhếch lên một nụ cười thản nhiên.

Hắn làm như quan tâm nói: "Minh Châu không thông minh như Y Y, khó học vào, tốt hơn là thuê một gia sư cho con bé đi."

"Thuê gia sư cũng vô dụng, Y Y cũng đâu cần gia sư gì mà thành tích vẫn tốt!" Cha Lâm tức giận nói.

Hai mắt Lâm Minh Châu đỏ hoe: "Chị thông minh, anh trai cũng rất xuất sắc, chỉ có con là người vô dụng nhất, được chưa?"

"Con không ăn nữa!"

Cô ấy mất bình tĩnh, quay người rời đi, nhưng va vào tôi.

"Chị, chị ...... chiếc váy này.”

Minh Châu lập tức thay đổi sắc mặt.

Lâm Minh Dương giải thích: "Minh Châu, đây là quà anh tặng cho Y Y, đây là sinh nhật đầu tiên của Y Y sau khi về nhà, lại đạt điểm cao trong kỳ thi, cho nên anh tặng cái váy này làm quà cho Y Y."

" Nhưng mà đây là do em tìm nhà thiết kế đặt làm, đợi rất lâu mới đợi được."

"Đừng kiếm chuyện, Minh Châu, tủ quần áo của em toàn là váy, thiếu một cái cũng không sao, đừng tranh với Y Y.

Lâm Minh Dương làm ra vẻ một người anh tốt.

"Em có cướp gì đâu? Đây rõ ràng là váy của em!" Lâm Minh Châu oan ức khóc lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/doc-gia-dung-tieu-chuan-kep-nua/chuong-10-mon-qua-sinh-nhat-day-hiem-khich.html.]

"Được rồi." Tôi cắt ngang cuộc cãi vã của họ, đưa tay ra lau nước mắt cho Lâm Minh Châu.

"Xin lỗi, Minh Châu, chị không biết đây là váy của em, chị nghĩ là mẹ chuẩn bị nó cho chị, giờ chị sẽ thay nó ra."

[Meow, lấy đồ của Minh Châu đưa cho Y Y, chắc chắn Lâm Minh Dương này có vấn đề!]

[Tôi ghét nhất là phụ nữ đấu đá với nhau! Nhưng nếu không có sự xúi giục tên kia thì làm sao hai chị em có thể cãi nhau?]

“Tôi chợt phát hiện ra rằng hầu hết trong những câu truyện thiên kim thật giả đều là do sự thiên vị của cha mẹ với anh trai, dẫn đến việc hai cô gái tranh giành đến ngươi sống ta chết, đúng là ác độc.”

Một chiếc váy không phải là một vấn đề lớn.

Nhưng vừa rồi tất cả mọi người đều tức giận vì thành tích của Lâm Minh Châu.

Cha Lâm trừng mắt nhìn Lâm Minh Châu:

"Không phải chỉ là một chiếc váy hay sao, kết quả thi như vậy mà còn mặt mũi để khóc? Cha nghĩ đầu óc con đang đặt hết vào chuyện váy áo rồi!"

Tình hình hỗn loạn, tôi quay đầu lại trừng mắt nhìn Lâm Minh Dương đang trốn.

Đối phương không hề ngụy trang chút nào, ngược lại nhìn tôi cười cười.

"Lão Lâm, bớt nói vài câu đi, cũng không phải không mua nổi một cái váy."

Mẹ Lâm đúng lúc đi ra hòa giải, đưa tay kéo Lâm Minh Châu qua:

"Bé cưng, đừng khóc, hôm nay sinh nhật chị gái con, chiếc váy này tặng cho Y Y trước, sau đó mẹ sẽ tìm người làm cho con một chiếc váy giống y hệt."

Lâm Minh Châu đứng sang một bên, đôi mắt đỏ hoe, nhưng vẫn gật đầu.

Tôi từ chối, "Không, mẹ, ngay từ đầu con đã không thích cái váy này."

"Đây là váy của Minh Châu, nên trả lại cho con bé."

Lập tức, tôi đưa Lâm Minh Châu trở lại phòng trên lầu.

Lúc thay váy đưa cho cô, cô còn ngồi trên giường khóc.

"Em sao thế?"

Cô ấy quay đầu đi chỗ khác, "Kể từ khi chị trở về, cha mẹ và anh trai đều hướng về chị, bọn họ đều không yêu em nữa.”

Đầu tôi giật giật ngay lập tức.

Quả nhiên vẫn xảy ra chuyện.

Loading...