Em họ muốn vào Bắc Đại thay tôi - Chương 2
Cập nhật lúc: 2024-07-31 21:39:26
Lượt xem: 455
Tôi cẩn thận xem qua câu hỏi trong bài kiểm tra trong kỳ thi thử đầu năm này.
Đề thi này do chính các giáo viên trong trường viết.
Dù các giáo viên của tôi luôn hy vọng học sinh giỏi như thế nào thì các thầy cô cũng sẽ tự mình nắm bắt được quy mô của các đề thi, sẽ không quá khó.
Vì vậy, độ khó của bộ câu hỏi này chỉ ở mức độ trung bình hoặc thấp hơn.
Nhưng đó là đối với tôi
Em họ tôi thì hoàn toàn không làm được.
Mặc dù điểm của nó xếp hạng cao hơn tôi.
Nhưng tất cả đều do tôi cho nó copy bài.
Trên thực tế, nó là một con kh.ốn, lúc lên lớp thì ngồi cắt móng tay, tan học thì đi làm móng.
Ngoài việc chép bài của tôi trong mỗi kỳ thi, nó còn yêu cầu tôi phải kiểm soát điểm, sao cho lần nào điểm của tôi cũng thấp hơn nó 30-50 điểm.
Chỉ vì tôi ở nhà nó và sống dưới mái nhà người khác nên tôi phải chịu đựng.
Em họ tôi càng đá ghế của tôi càng mạnh, và nó liên tục đẩy bàn về phía trước, chiếm hết không gian của tôi.
Trà Sữa Tiên Sinh
Tôi biết nó đang lo lắng.
Chỉ còn nửa tiếng nữa là kết thúc kỳ thi.
Tôi nhắm mắt, tính toán tỉ mỉ trong lòng rồi viết đáp án ra giấy.
Lợi dụng thời gian giám thị bận rộn khi bạn cùng lớp nộp bài, chuyền đáp án cho nó.
Cuối cùng em họ tôi cũng ngừng đá vào ghế của tôi.
Tôi nhìn đáp án trên phiếu trả lời và nhớ lại kết quả của kiếp trước trong kỳ thi này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/em-ho-muon-vao-bac-dai-thay-toi/chuong-2.html.]
Sau đó, cầm bút lên và thay đổi đáp án một lần nữa.
Môn học cuối cùng cuối cùng cũng kết thúc, các bạn học sinh như được giải phóng, reo hò và xách cặp lao ra khỏi trường.
Khi mọi người chuẩn bị ra về, em họ ném cặp sách vào tay tôi và ra lệnh cho tôi đi loanh quanh ở trường thôi.
"Chị nhân tiện ở đây đợi tôi, viết bài tập về nhà cho tôi đi!"
Nó đang ngồi trong lớp trang điểm và chuẩn bị ra ngoài cùng các cô bạn thân của nó.
Tôi đang ở nhà em họ nên nó bảo tôi đợi ở đây chỉ để nó xin phép về nhà muộn, nói rằng nó ở lại trường với tôi để làm bài tập.
Chiêu trò này của nó đã được thử nghiệm thành công rất nhiều lần.
Trong mắt chú và dì, tôi là một cô bé lương thiện từ quê lên thị trấn, tôi sẽ không bao giờ nói dối.
Ban đầu, tôi không có cơ hội học cấp 3 ở thành phố trọng điểm này.
Chuyện là như vậy, năm đó có chủ trương “giúp người nghèo, giúp đỡ học sinh nghèo, ghép đôi với các trường danh tiếng”, tôi đứng nhất huyện nên trường cấp 3 trọng điểm này đã chọn tôi.
Khi biết tin, gia đình chú tôi rất bất ngờ. Sau đó họ về quê tôi và ân cần thuyết phục tôi đến sống ở nhà chú.
Nhà chú tôi ở trong thành phố, sau này em họ tôi cũng sẽ vào thành phố này học, hai chị em là bạn đồng hành thì càng tốt.
Lúc đầu gia đình tôi không chịu, chúng tôi không muốn làm phiền người thân.
Rồi dì tôi nói một cách kỳ lạ:
“Đều đã đến trường học gần nhà tụi em rồi còn không tới ở nhà tụi em. Sau này người ta biết được sẽ nói nhà em tệ như thế nào. Họ sẽ nói nhà em có tiền là không nhận mặt người thân nữa."
Cha mẹ tôi là người tính tình mềm mỏng, họ không muốn phá hoại sự hòa thuận giữa anh em.
Vì thế tôi không được phép sống ở trường mà phải sống ở nhà em họ.
Nhưng họ không biết rằng món quà này sẽ trực tiếp hủy hoại phần đời còn lại của tôi.
Nhưng không sao đâu, được làm lại từ đầu, tôi sẽ không mắc lại những sai lầm tương tự nữa.