Em họ muốn vào Bắc Đại thay tôi - Chương 3
Cập nhật lúc: 2024-07-31 21:45:51
Lượt xem: 688
Kết quả của kì thi này đã được công bố.
Giáo viên đứng trên bục giảng và nói một cách thần bí, “Lần kiểm tra này lớp chúng ta có 1 bạn rất rất rất là tiến bộ.”
Vào thời điểm đó, em họ của tôi đang thảo luận với chị em tốt của nó về nơi làm móng tay đẹp sau giờ học và sự chú ý của nó hoàn toàn không dành cho giáo viên.
"Thôi Đồng."
Đột nhiên bị gọi tên, người em họ yêu dấu của tôi hốt hoảng đứng dậy.
"Trước đây điểm của bạn Thôi Đồng chỉ quanh quẩn trong top 20 của lớp, nhưng bây giờ bạn ấy đã tiến lên vị trí thứ 9. Có vẻ như bạn Thôi Đồng đã học tập rất chăm chỉ trong kỳ nghỉ vừa rồi!"
"Mọi người nên học hỏi Thôi Đồng và đừng bao giờ bỏ lỡ bất kỳ cơ hội học hỏi nào!"
Cả lớp vỗ tay vang dội.
"Tiểu Đồng à, giỏi quá nha, nghỉ hè chắc chắn đã học hành chăm chỉ lắm đây."
"Cậu đã tham gia lớp học thêm nào thế, có thể giới thiệu cho tớ về lớp đó không?"
Trà Sữa Tiên Sinh
Các bạn cùng lớp ríu rít hỏi em họ tôi.
Em họ tôi vẫn còn đang bối rối.
Nó nhìn tôi trong tiềm thức.
Bởi vì theo câu trả lời mà tôi thường đưa cho nó sẽ chỉ đạt được thứ 20 trong lớp mà thôi.
Tôi đã vỗ tay khen ngợi nó rất, rất nhiều.
Không tệ đâu Thôi Đồng à.
Không phải vô ích mà tôi đã vất vả chép lại đáp án cho nó, may mắn là nó đã ngoan ngoãn viết hết đáp án vào bài thi.
Em muốn đạt điểm cao?
Chị sẽ cho em.
Tuy nhiên, còn tùy vào việc sau này em có chịu đựng được ánh hào quang này hay không.
Đột nhiên, một người bạn thân thiết với em họ tôi hỏi nó:
"Không phải cậu thường chơi game với tụi tớ trong kỳ nghỉ hè sao... Cậu lấy đâu ra thời gian để học thế?"
Thôi Đồng, người dần dần chìm đắm trong những lời khen ngợi của giáo viên và các bạn trong lớp, đã nhìn cô bạn này bằng ánh mắt đe doạ và ra hiệu cho cô ấy không được nói nữa.
Sau đó, em họ tôi mỉm cười và nói với thầy: “Cảm ơn lời khen ngợi của thầy. Em sẽ tiếp tục học tập chăm chỉ và phấn đấu để tiến bộ hơn nữa trong tương lai”.
"Đúng vậy, lời Thôi Đồng nói cũng là lời thầy muốn nói với mọi người, cố gắng bất kể là ngày hay đêm, phải cố gắng!"
Trong lớp lại có một tràng pháo tay nữa.
Em họ tôi hài lòng ngồi xuống.
Tôi nhìn đi chỗ khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/em-ho-muon-vao-bac-dai-thay-toi/chuong-3.html.]
Nhưng trong lòng tôi thầm nghĩ:
Thời gian tiếp theo, hãy tận hưởng niềm vui này đi.
Làm sao có thể so sánh cú ngã trên mặt đất phẳng với cú ngã từ trên đỉnh cao chứ.
Điểm của tôi vẫn như cũ.
Nó không khác gì so với hạng hai mươi mà tôi thường đạt được, thậm chí còn giảm một hạng.
Đúng như mong đợi.
Tôi cố tình làm vậy.
Những câu trả lời tôi viết trên giấy của mình khác với những câu trả lời tôi đưa cho Thôi Đồng. Tôi đã cố tình thay đổi chúng rất nhiều.
Thay đổi câu trả lời đúng thành câu trả lời sai.
Kiếp trước tôi bị gia đình dì nhắm tới vì điểm số quá cao, hủy hoại cuộc đời tôi.
Kiếp này, tôi quyết định giả làm học sinh hư để bảo vệ mình.
Em họ tiến bộ, tôi thụt lùi, để em họ hạnh phúc nhiều một chút vậy.
Tan học, Thôi Đồng mấy lần lắc lư bên cạnh tôi.
Tôi biết nó muốn hỏi gì.
Bởi vì như thường lệ thì những câu trả lời tôi đưa ra sẽ chỉ giúp nó lọt vào top 20.
Lần này tự nhiên được lọt vào top 10 chắc chắn đã khiến nó cảm thấy rất kỳ lạ.
Nhưng cuối cùng Thôi Đồng vẫn không đến nói chuyện với tôi.
Dù sao thì ở trường, nó cũng không bao giờ thèm giao tiếp với những người đến từ vùng quê như tôi, sợ mất mặt.
Buổi tối về nhà, Thôi Đồng đã lộ ra chuyện mình đứng thứ 9 trong kỳ thi.
Lúc đầu dì tôi cũng không mấy vui vẻ, cho đến khi biết tin tôi nằm ngoài top 20, dì lập tức trở nên rạng rỡ vui mừng.
Nhân đôi niềm hạnh phúc khi dẫm lên người khác mà.
"Ồ, chuyện gì xảy ra vậy, Tiểu Đồng tiến bộ lớn như vậy, tại sao Linh Linh lại lùi rồi?"
Thôi Đồng nhìn tôi vài giây rồi ôm lấy cánh tay mẹ,
"Sao vậy mẹ, không phải mẹ cho con đăng ký vào trường luyện thi bên ngoài sao? Tiến bộ như vậy là bình thường thôi."
Cô em họ vừa mừng vừa châm biếm tôi:
"Xem ra tham gia trường luyện thi cũng không phải là vô ích, Tiểu Đồng của chúng ta thật sự rất giỏi. Linh Linh, con là thủ khoa cơ mà, tụt hạng như vậy cũng quá nhanh rồi, phải nhanh chóng đuổi kịp Thôi Đồng chứ. Có cần dì giúp con ghi danh vào học trường luyện thi không?"
Tôi mỉm cười: “Không cần đâu dì, học luyện thi đắt lắm, con chỉ cần cố gắng ôn thêm là được”.
"Dì không sợ mắc, chỉ sợ không có tác dụng. Dù sao không phải ai cũng thông minh như Tiểu Đồng nhà chúng ta, chỉ cần mới vào học cũng có thể làm được tốt như vậy."
Đúng, đúng, Tiểu Đồng của nhà bà là giỏi nhất.