GIẪM ĐẠP CẶN BÃ - GIÀNH LẤY QUYỀN LỰC - Chương 9
Cập nhật lúc: 2024-10-10 15:31:15
Lượt xem: 688
18
"Ngươi nói bậy!"
Quý phi và Tạ Yến Chi đồng thanh nói cùng một câu.
Tạ Yến Chi lao đến trước mặt ta, đáy mắt cố nén tức giận, hận không thể ăn tươi nuốt sống ta.
Nhưng sau đó, chỉ với một câu nhẹ bẫng của ta, hắn lập tức bị tuyên án tử hình:
"Hoàng thượng nếu không tin, hãy cởi áo của Tạ Yến Chi ra, xem xét sẽ rõ. Thần thiếp nghe nói trên n.g.ự.c của Tạ Yến Chi có khắc tên người mà hắn yêu thương nhất."
Nghe xong, Tạ Yến Chi không thể tin nổi ngẩng đầu lên, ánh mắt đầy sự kinh hoàng.
Giây tiếp theo, hoàng đế bước nhanh đến trước mặt hắn, gắt gao nhìn hắn.
Khuôn mặt hoàng đế tối sầm, lạnh lùng ra lệnh cho cung nhân.
Cung nhân giữ chặt Tạ Yến Chi, mặc cho hắn giãy giụa phản kháng, rồi cởi áo hắn ra.
Lúc này, Quý phi Từ Nguyệt Nhiêu vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, khuôn mặt nàng có chút khẩn trương cùng nghi hoặc.
Khi n.g.ự.c của Tạ Yến Chi lộ ra trước mặt mình, Hoàng đế ngây ngẩn cả người.
Quý phi không kìm được, phun ra ngụm trà trong miệng.
Rồi nàng nhìn Tạ Yến Chi với ánh mắt đầy sát ý.
Bởi trên n.g.ự.c hắn có khắc bốn chữ:
"Thê tử Nhu Nguyệt."
Nhu Nguyệt là tên tự của Từ Nguyệt Nhiêu.
---
19
Hoàng đế trên mặt một mảnh âm trầm.
Ta lập tức quỳ xuống, cung nhân cũng theo ta mà quỳ.
Hoàng đế nhặt lấy con d.a.o bên cạnh, chậm rãi tiến đến gần quý phi.
Lúc này, quý phi hoảng sợ, lập tức quỳ xuống dưới chân hoàng đế.
Nàng nói tất cả là do Tạ Yến Chi cả gan lớn mật, hắn dám mơ tưởng đến nàng, là tội không thể tha thứ.
Hoàng đế nâng cằm quý phi lên, nhẹ nhàng vuốt ve, nhưng trong mắt hắn đã không còn chút yêu thương nào.
Hắn ném con d.a.o xuống, giọng nói lạnh như băng:
"Giết hắn, trẫm sẽ tin ngươi trong sạch."
---
20
Cả đại điện im lặng như tờ.
Chỉ có tiếng thở nhẹ do mọi người tận lực che giấu.
Từ Nguyệt Nhiêu run rẩy cầm lấy con dao, từ từ tiến về phía Tạ Yến Chi.
💌Bạn đang đọc truyện của nhà: Cần 1 ly cafe mỗi ngày 💌
💓Hãy vào trang mình để thưởng thức thêm nhiều truyện khác nữa nhé!💓
Tạ Yến Chi nhìn nàng ta, trên mặt lại hiện lên một nụ cười, hắn nhắm mắt lại, ôn nhu nói:
"Động thủ đi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/giam-dap-can-ba-gianh-lay-quyen-luc/chuong-9.html.]
Từ Nguyệt Nhiêu do dự một lát, sau đó vung tay áo lên, con d.a.o đ.â.m thẳng vào người Tạ Yến Chi.
Tạ Yến Chi ngã xuống đất, Từ Nguyệt Nhiêu hoảng sợ đến mức nằm liệt xuống sàn.
Ngay lập tức, xác của Tạ Yến Chi bị cung nhân mang đi.
Vết m.á.u trên sàn cũng nhanh chóng được lau sạch, sạch sẽ đến mức như chưa có gì xảy ra.
Phải rồi, ở kiếp trước sau khi ta chết, linh hồn ta đã thấy Tạ Yến Chi và Từ Nguyệt Nhiêu uống rượu chúc mừng.
Để thể hiện tình yêu với nàng ta, hắn đã kéo áo xuống, để nàng ta nhìn thấy mấy chữ đó.
Từ Nguyệt Nhiêu lúc đó hoảng sợ đến mức mặt tái nhợt, bắt hắn mau chóng xóa đi.
Ta đã sớm lên kế hoạch dùng hình xăm đó để bày ra một ván cờ, dụ họ vào tròng.
Tạ Yến Chi à, Tạ Yến Chi, người mà ngươi yêu thương nhất cuối cùng cũng sẽ hại ngươi.
Ta khẽ ho một tiếng, Tử Trúc phía sau lưng nhân lúc không ai chú ý, lặng lẽ rời đi.
Hoàng đế bước đến, nhẹ nhàng đỡ ta dậy, khuôn mặt đầy sự áy náy:
"Vân Thư, trẫm khiến nàng phải chịu ấm ức rồi."
Ta lập tức chạy vào lòng hoàng đế, nước mắt vừa khéo rơi xuống mặt.
Khóe mắt ta liếc nhìn Từ Nguyệt Nhiêu đang mất hồn, nụ cười khẽ hiện lên trên môi, sau đó ôn nhu nói:
"Hoàng thượng là minh quân, thần thiếp biết rằng hoàng thượng sẽ minh oan cho thần thiếp. Vì thế, thần thiếp không cảm thấy ấm ức đâu."
Nhìn ta và hoàng thượng tình cảm mặn nồng, khuôn mặt quý phi lập tức tối sầm lại.
Đột nhiên, ta cảm thấy nàng ta giống như một bông hoa đã tàn.
Bề ngoài có thể vẫn còn tươi đẹp, nhưng bên trong đã thối rữa từ lâu.
---
21
Quý phi lại bị cấm túc.
Chỉ có điều lần này không phải là một tháng, mà là "không có lệnh không được ra ngoài".
Hoàng đế ngày nào cũng nghỉ lại ở cung của ta, còn ta mỗi ngày đều đốt Tô Hợp hương, hoàng đế rất hưởng thụ.
Ta giúp hắn tháo mũ miện, xoa bóp huyệt trên đầu cho hắn.
Mỗi lần như vậy, hắn đều nắm tay ta, mặt đầy mãn nguyện:
"Ở chỗ hoàng hậu vẫn là thoải mái nhất, trẫm mỗi lần ở đây, dù không nói gì với nàng, cũng cảm thấy yên lòng. Nàng khiến trẫm cảm thấy hạnh phúc."
Haha, đồ cẩu nam nhân!
Lời này hắn cũng đã nói với Từ Nguyệt Nhiêu rồi chứ gì, một trăm lần? Hay một ngàn lần?
Đáng tiếc, hắn không lừa được ta.
Nhưng ở cung của ta, dĩ nhiên là hạnh phúc rồi.
Về sau, e rằng hắn sẽ còn hạnh phúc hơn.
Chỉ là hai tháng sau, vừa tan triều, hoàng đế lại vội vã đến chỗ quý phi.
Từ Nguyệt Nhiêu có thai rồi.