Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

HAI CÔ NÀNG HÁO SĂ'C XUYÊN KHÔNG RỒI - Chương 2

Cập nhật lúc: 2024-08-28 22:00:03
Lượt xem: 318

4

Thái tử gia Phó Hoài Xuyên nổi giận.

Hậu quả rất nghiêm trọng.

Anh dùng một tay lôi tôi khỏi anh chàng trai b/ao, còn đưa tay đánh m.ô.n.g tôi một cái.

Trên mặt anh vẫn giữ nụ cười, nhưng giọng điệu thì đầy uy hiếp: "Em đã chạm vào anh ta hai mươi lần!

"Tối nay chờ đấy."

"Thật không? Anh không lừa em chứ?" Tôi vui vẻ hỏi ngược lại.

Hì hì, trong đầu tôi lúc này toàn là những cảnh phải làm mờ (mosaic).

Tôi cố tình kẹp cổ họng nói ỏn ẻn, "Chồng ơi, mong anh nói phải giữ lời nhé."

"Đàn ông không thể dễ dàng nhận thua, em tin anh."

Có khi tôi phải rủ Niên Niên đi mua sắm ít quần áo để tăng cảm giác thể nghiệm không nhỉ?

"Hoàn Hoàn, em đang nghi ngờ anh sao?" Phó Hoài Xuyên giận đến méo cả giọng.

"Em đừng hối hận."

Bỗng nhiên anh bước nhanh như gió, vác tôi đi ngày càng nhanh.

Tôi thì lén lút vui sướng, tối nay sẽ được làm cô gái hạnh phúc rồi, oh yeah!

Tôi là biến thái, tôi mong lắm.

5

Trong phòng tắm của biệt thự.

Tôi bị Phó Hoài Xuyên dùng cà vạt trói cổ tay, anh ta đang đứng sau lưng tôi, xoa tay giúp tôi.

Anh nói: "Hoàn Hoàn, em không ngoan.”

"Từ nay không được chạm vào gã nào khác, dù là để chọc giận anh.”

"Anh lo em mới đến không quen hoàn cảnh, vậy mà em lại nghi ngờ anh…”

"Còn dùng thẻ đen của anh để gọi trai b/ao, em định lên trời à?"

"Em cũng muốn lắm, nhưng anh có cho em cơ hội đâu." Miệng nhanh hơn não, tôi buột miệng nói ra.

Tôi chọn cách phản công trước: "Có phải bên ngoài anh có bé ba phải không?"

Không thì có cô vợ như hoa như ngọc ở nhà, sao anh chịu được cả tháng mà không đụng vào?

Vừa dứt lời, Phó Hoài Xuyên đánh tôi một cái, mặt tôi vốn đã đỏ lại càng đỏ thêm.

"Phó Hoài Xuyên, anh định làm gì?" Tôi diễn sâu, cố ý làm ra vẻ sợ hãi.

"Em đoán xem." Anh ghé sát vào tai tôi, "À phải, chị dâu, em gọi nhầm người rồi, anh trai anh đang ở chỗ bạn thân của em kìa."

6

Chiều hôm sau.

Tôi kéo cái eo đau mỏi đến chỗ Khương Niên Niên.

Tôi lao lên sofa, định bóp cổ cô nàng: "Con bé ch/ế/t tiệt.”

"Sao lại đổi Phó Cảnh Xuyên cho tao hả?!

"Tối qua bà đây suýt ch/ế/t, mày suýt mất tao rồi đó."

"Nhẹ tay thôi, nhẹ tay thôi, nếu bóp ch/ế/t tao rồi, mày sẽ mất chị em thân thiết, sẽ làm cô hồn dã quỷ ở thế giới này đấy."

Khương Niên Niên kéo tay tôi xuống, khóa lại bên eo, không để tôi gây án nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/hai-co-nang-hao-sac-xuyen-khong-roi/chuong-2.html.]

Tôi "hừ" một tiếng, quyết định cho cô nàng một cơ hội thú nhận: "Nói đi, chuyện là thế nào?"

"Chẳng phải trước đây đọc truyện mày cứ kêu là nam chính không thể duy trì cả đêm à?

"Dù sao hai người đó cũng có khuôn mặt giống nhau, tao đổi luôn Phó Cảnh Xuyên cho mày.”

"Kể xem nào, đêm qua hai người chiến đấu thế nào? Có thật là cả đêm không?"

"Ừm." Tôi hồi tưởng lại tình hình đêm qua.

Thật sự là hối hận không chịu được!

Không thể không nói, trẻ tuổi đúng là tốt.

Khi tôi giơ tay xin đầu hàng, Phó Cảnh Xuyên vẫn không chịu buông tha, anh nói: "Vợ à, anh còn chưa chứng minh được mà.”

"Thiết một chút cũng không được.”

"Trừ khi em đồng ý sau này bù lại gấp ba lần thời gian đang còn nợ anh."

Chu Bái Bì còn thua anh luôn đó!

Cuối cùng để giữ mạng sống, tôi đành đồng ý với yêu cầu của anh.

"Mười lần." Tôi nhanh chóng nói ra.

"Gì cơ? Con bé ch/ế/t tiệt này, mày sướng thế còn gì." Khương Niên Niên trêu chọc tôi.

Tôi bị nói đến xấu hổ, liền nhào tới định bịt miệng cô nàng.

Nào ngờ cả người tôi ngã vào lòng cô nàng, thêm vào việc nó cao hơn tôi đến mười mấy centimet.

Lúc này, tôi như đang nép vào lòng bạn mình, chưa kể còn vô tình chạm môi vào má nó.

"Hai người đang làm gì vậy?"

Giọng nói đầy hoảng loạn của Phó Cảnh Xuyên và Phó Hoài Xuyên vang lên cùng lúc.

7.

Tôi bị Phó Cảnh Xuyên vác về nhà.

Anh tức giận đến run hết cả tay, nghiêm túc ấn tay lên vai tôi, ngữ khí chân thành:

"Hoàn Hoàn, anh biết em rất đói, nhưng đừng đói bụng ăn quàng.”

"Nếu em có nhu cầu, có thể tìm anh.”

"Em làm như vậy, anh rất khó xử, em cướp người phụ nữ của anh hai, nếu mẹ biết, bà ấy cũng khó xử lắm đấy.”

"Dù sao, lòng bàn tay mu bàn tay đều là thịt cả."

"Không phải, anh bị làm sao thế?" Tôi thấy Phó Cảnh Xuyên càng nói càng vô lý.

Không nhịn được mắng một câu.

Anh lại dám nghi ngờ xu hướng tì/nh d/ụ/c của tôi à.

Anh ta thỏa hiệp nói: "Hoàn Hoàn, nếu em thực sự muốn, thì anh có thể làm lớn, cô ấy làm nhỏ được không?

"Dù sao thì xã hội vẫn có nhiều định kiến về mối quan hệ của các em, anh có thể làm bình phong cho em."

Được rồi, được rồi.

Anh cứ nhất quyết nghi ngờ tôi, vậy thì tôi sẽ chiều theo ý anh.

Tôi khoanh tay trước ngực, nhìn anh với ánh mắt thách thức: "Được thôi, vậy cô ấy Chủ Nhật, Ba, Năm, Bảy, còn anh Hai, Bốn, Sáu."

Nói xong, tôi đá anh một cái, đứng dậy định về phòng ngủ bù.

Không ngờ, anh vội vã đuổi theo: "Không được, anh muốn Chủ Nhật, Ba, Năm, Bảy.”

"Nếu không thì em nghỉ ngày Chủ nhật, không cặp với ai hết."

 

Loading...