HỆ THỐNG GIAO NHẦM KỊCH BẢN "NGƯỜI LỚN” CHO TÔI RỒI! - C3
Cập nhật lúc: 2024-08-30 20:16:45
Lượt xem: 1,095
3.
Tôi nhẹ nhàng ngẩng đầu lên, Thẩm Úc một tay đặt sau gáy tôi, tay kia bôi thuốc cho tôi.
Mùi t.h.u.ố.c lá nhàn nhạt xen lẫn mùi thuốc xộc vào xoang mũi tôi.
Thân thể tôi đột nhiên cứng đờ, đầu óc rung chuyển ầm ầm.
Từ góc độ này, tôi vừa vặn có thể nhìn thấy áo sơ mi và yết hầu của Thẩm Úc, làn da trắng lạnh và xương quai xanh cứng rắn mạnh mẽ.
“Đừng lộn xộn, thả lỏng một chút.”
Thẩm Úc mở miệng, giọng khàn khàn.
Có lẽ là để cho tôi thả lỏng, ngón tay của anh ấy nhẹ nhàng vuốt ve sau gáy tôi.
Tôi đột nhiên nghĩ tới một cảnh tượng không đúng lúc, đầu óc nóng lên, toàn thân cũng đều nóng lên.
Cao bôi lạnh lẽo trên tăm bông, lúc này giống như là thuốc cao cứu mạng của tôi.
Cảm giác quái dị không nói nên lời dọc lên sống lưng......
Tôi thật sự không thả lỏng được! Thậm chí không dám thở.
Sau khi Thẩm Úc buông tôi ra, mặt tôi đỏ bừng, thở ra một hơi thật lớn.
Tôi vừa tự an ủi mình đừng sợ, đây là kịch bản gia đình hạnh phúc mà.
Một bên chột dạ nhìn Thẩm Úc đem các loại chai lọ bỏ lại vào hòm thuốc.
Anh ấy vẫn lộ vẻ lãnh đạm, rõ ràng là do tôi suy nghĩ nhiều.
Tôi thầm mắng chính mình, sau đó lấy lòng nói: "Cảm ơn anh trai.”
Vẻ âm u trong đáy mắt anh ấy dường như ít đi một chút, bình tĩnh nói: "Nhạy cảm như vậy? Sau này muộn quá thì em không nên đi ra ngoài.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/he-thong-giao-nham-kich-ban-nguoi-lon-cho-toi-roi/c3.html.]
Hả?
Thẩm Úc nói gì vậy? Rất khó không làm cho người ta suy nghĩ nhiều có được không!
Tôi vuốt vuốt ngực, dưới góc nhìn của Thẩm Úc, bây giờ tôi là em gái ruột của anh ấy.
Ý của anh ấy hẳn là, mùa hè muỗi lộng hành nên tôi ra ngoài rất dễ bị đốt.
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
Đúng rồi! Phải thế chứ!
Tôi: "Vâng.”
Sau khi lên tầng, tôi đi tắm, Thẩm Úc trở về phòng.
Tôi vừa tắm xong đi ra, nghe thấy Thẩm Úc hình như đang gọi điện thoại.
Tôi vốn không định nghe lén, nhưng tôi nghe được ba chữ viện phúc lợi!
Xong rồi, thân phận lộ rồi, thiên kim thật sắp trở lại rồi!
Cửa phòng Thẩm Úc hơi mở ra, tôi ghé vào khe cửa.
Giọng anh ấy càng lúc càng thấp, tiếp theo là sự im lặng không tiếng động.
Nhưng tôi biết điện thoại không hề cúp máy, tiếng nói như có như không truyền đến, toàn thân tôi như bò đầy bọ cạp độc.
Có một loại cảm giác nơm nớp lo sợ sau vài năm làm tặc cuối cùng vẫn bị phát hiện.
Theo mức độ cưng chiều của Thẩm Úc đối với em gái, anh ấy có phải sẽ rất chán ghét tôi hay không?
Kịch bản gia đình yên ấm của tôi còn có thể diễn tiếp hay không?
Tôi đang suy nghĩ thì cánh cửa đột nhiên mở ra.
Ánh đèn âm u bật ra, tôi bất ngờ không kịp đề phòng đối diện với ánh mắt âm trầm lạnh lẽo.