Hối hận muộn màng - Chương 8
Cập nhật lúc: 2024-04-23 22:04:50
Lượt xem: 6,564
20.
Trong buổi đấu giá từ thiện, tôi bảo ngôi sao kia đi theo tôi tham dự, làm bạn trai của tôi.
Có rất nhiều người chỉ trỏ tôi, nhỏ giọng nghị luận về cậu ta.
Rõ ràng cậu ta chưa từng trải qua loại tình cảnh này, nép gần tôi một chút, sợ hãi gọi: "Chị An An."
"Không sao đâu."
Tôi trấn an vỗ vỗ mu bàn tay cậu ta.
Phó Lăng cũng tham gia, bạn gái là thiên kim nhà giàu, thẹn thùng kéo cánh tay anh ta, ánh mắt nhìn về phía tôi tràn đầy đắc ý.
Tôi không quan tâm.
Khi đụng mặt cũng giả bộ hàn huyên một lát, vừa quay đầu, phát hiện không thấy ngôi sao nhỏ đâu.
Tìm kiếm khắp nơi, phát hiện trong hoa viên ánh đèn ảm đạm, một đám phu nhân, không kiêng nể gì đang vây quanh trêu đùa cậu ta.
"Cậu không phải ở cùng Phó phu nhân trước khi họ ly hôn đấy chứ?"
"Cảm giác tướng mạo cũng bình thường, làm sao có thể được ở bên cạnh Phó phu nhân?"
"Cái gì Phó phu nhân, cô ta là bị Phó tổng đá, không biết như thế nào còn có mặt mũi tới tham gia dạ tiệc."
......
"Nói xong chưa?"
Tôi lạnh giọng ngắt lời bọn họ: "Thảo luận về người khác như một người đàn bà chanh chua đường phố, chính là tố chất của các người sao?"
Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế
Tiếng cười dừng lại và họ nhìn nhau.
Cho dù ly hôn với Phó Lăng, tôi cũng là quản lý cấp cao của 1 công ty niêm yết, trong tay có cổ phần, họ cũng không dám công khai đối đầu với tôi, chỉ có thể tránh ra một con đường.
Tôi đi vào, đưa tay kéo cậu ta dậy: "Không sao chứ?"
Mặt cậu ta trắng bệch, nhẹ nhàng lắc đầu.
Nhìn dáng vẻ kinh hãi của cậu nhóc, tay tôi giơ lên, xoa xoa gáy cậu ta: "Không sao, tôi sẽ trút giận cho cậu.”
"Lời này Triệu tiểu thư nói thật thú vị, chẳng lẽ thật sự có thể vì một tình nhân mà cãi nhau với nhiều người như chúng tôi sao?"
Cách đó không xa, một cô gái cười khanh khách nhìn tôi, ngoài miệng lại không có ý tốt.
Là bạn gái của Phó Lăng.
Bên cạnh cô ta, ánh mắt Phó Lăng nặng nề nhìn chằm chằm tay tôi, vẻ mặt tối tăm u ám.
21.
Tôi không quan tâm đến anh ta, nắm tay thiếu niên bên cạnh kéo đi nhưng bị tiểu thư hào môn kia chặn lại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/hoi-han-muon-mang/chuong-8.html.]
"Triệu tiểu thư, một câu cũng không nói, liền như vậy không nể mặt tôi?"
"Cô muốn thế nào?"
Ánh mắt của cô ta quan sát thiếu niên bên cạnh tôi một lát, cười nói: "Hay là, cũng để cho tôi chơi thử một chút?"
"Tôi cũng muốn thử xem, có thể làm cho Phó phu nhân bỏ Phó tổng, là tư sắc tuyệt hảo gì."
Cô ta muốn bới móc.
Thật là xui xẻo.
Tôi có chút buồn cười hỏi: "Cô nghĩ tôi sẽ đồng ý sao?”
"Cô..."
"Phó tổng không có ý kiến gì à?"
Tôi ngắt lời cô ả, nhìn về phía Phó Lăng ở một bên:
"Tôi đang che chở cho người của tôi, Phó tổng có phải cũng nên quản tốt bạn gái của mình không?"
Đáy mắt anh ta hiện lên một tia tối tăm, nhưng rất nhanh liền biến mất, khẽ cười, bạn gái kéo ra phía sau.
"Là lỗi của tôi, An An... Triệu tiểu thư đừng để ý."
"Một câu xin lỗi là được?"
Tôi nhướng mày: "Lời xin lỗi trên miệng thì tính là gì... Không bằng Phó tổng giúp tôi mua hai món đồ sưu tầm, chuyện hôm nay bỏ qua, thế nào?"
"Được."
Anh ta nhanh chóng đáp ứng.
Hai món đồ sưu tầm không đắt, tôi cũng không có hứng thú gì, ban tổ chức đưa tới, bị tôi tiện tay ném cho thiếu niên bên cạnh.
Lời ít ý nhiều nói: "Phí tổn thất tinh thần.”
"Cái này cũng không quá quý giá..."
"Cho cậu thì cậu cầm đi."
Tôi không kiên nhẫn: "Đêm nay có một đống chuyện phiền lòng, cậu đừng nói nhiều, để tôi yên tĩnh một chút.”
Cậu ta sửng sốt, ngoan ngoãn đáp ứng.
Buổi tối về nhà, nhìn qua hai đứa nhỏ, lúc ra ngoài liền gặp Phó Lăng.
Anh ta mặc âu phục, hình như có uống chút rượu, thần sắc m.ô.n.g lung đứng ở phía trước.
Tôi muốn giả vờ như không nhìn thấy nhưng khi đi qua đầu cầu thang, bị anh ta nắm chặt cổ tay.
"Hôm nay em sờ đầu ngôi sao kia."
Giọng anh ta nặng nề, giống như say rượu, không tỉnh táo lắm, còn có chút uất ức:
"Đầu anh cũng đau, An An, em sờ anh một cái, được không?"
(Ổ: đọc cái câu này tui cười muốn nội thương. Moé tra nam!)