Khấu Hoa - Chương 10
Cập nhật lúc: 2024-08-02 16:53:36
Lượt xem: 1,387
Chỉ hai chữ này thôi cũng làm cho ta đỏ bừng cả khuôn mặt, trước mắt chỉ thấy cảnh tượng hôm đó hắn một thân hỷ phục màu đỏ chót, tóc trắng phơ cột qua bằng một sợi dây, uống xong ly rượu độc kia, bộ dáng thâm tình đạt ý nằm xuống bên cạnh ta
Ta nghĩ như vậy, ngay cả nhìn cũng không dám nhìn hắn.
Hắn là đệ đệ của ta, đây quả thực làm trái luân lý.
"A tỷ, mặt tỷ làm sao hồng như vậy?" Hắn nói nói, liền đưa tay sờ lên mặt ta, ta một tay lấy hắn đẩy ra, tay kia cho hắn một bạt tai.
Không biết là tức giận hay bất an, ta đứng cũng không đứng vững, liền muốn té xuống, bồn than kia bị ống tay áo làm cho đổ nhào, Đậu Vân Nghiễn đầu tiên là chấn kinh nắm chặt lấy tay ta, sau đó cấp tốc ôm lấy ta, lực tay của hắn lớn đến dọa người.
Gần như sắp muốn đem ta ghìm chết, ta giương mắt xem xét, một giọt nước mắt rơi xuống cổ.
Đậu Vân Nghiễn, hắn vậy mà khóc rồi! Bị kiếm xuyên thấu xương bả vai đều không có rơi một giọt nước mắt , Đậu Vân Nghiễn, vậy mà cũng khóc.
Những than lửa kia làm tay hắn bị bỏng, lập tức sưng đỏ lên, ta hô to gọi người tới.
Đậu Vân Nghiễn vẫn đứng ôm chặt lấy ta, ta nghe được hắn nói thật yếu ớt bên tai : "Là thật! Là thật! Nàng còn sống!"
Đầu óc của ta một nháy mắt nổ tung, hi vọng không phải như ta đang nghĩ.
Ta ra sức giãy dụa, lại không có tác dụng gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/khau-hoa/chuong-10.html.]
Mắt thấy nha hoàn bà tử đang muốn vọt vào, nước mắt ta vội vàng chực chảy: "Đậu Vân Nghiễn, ngươi còn coi ta là a tỷ ngươi hay không? Ngươi muốn hủy danh dự của ta sao?"
Hắn ngẩn người, sau đó đem buông ra, dùng tay phủi nhẹ dòng nước mắt: "Đừng khóc! Khấu Khấu! Là ta vượt khuôn phép!"
Hắn hiện tại ngay cả giả vờ cũng chẳng muốn nữa, gọi thẳng khuê danh của ta.
Cặp mắt kia cứ như nhìn thấu tâm can ta, may mắn nha hoàn bà tử kịp thời đuổi tới, ta vội nói: "Nhanh đi gọi đại phu, ta...... Đệ đệ bị than nóng đả thương!"
Kiếp trước kiếp này, hai chữ “ đệ đệ” này ta vẫn có chút gọi không được.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Hắn lại giống như là không phải vấn đề gì lớn, không thèm để đến thương thế của mình, chỉ nhìn chằm chằm vào ta.
Ta chuẩn bị sai người ra ngoài mời đại phu cho hắn, lại bị níu lại ống tay áo, hắn thở dài một hơi nói :"Đậu Khấu, ta thay tỷ đi cứu hắn, tỷ đừng đi ra ngoài, phải còn sống thật khoẻ mạnh, được chứ?"
Hắn nói những lời này, ta lại cảm giác như hắn đang khẩn cầu.
Ta hiện tại có thể xác định, cùng trọng sinh trở lại không chỉ có một mình ta.
Nhưng ta không dám biểu hiện gì bất thường trước mặt hắn, nếu như hắn biết ta biết tất cả mọi chuyện, chúng ta sẽ xử sự như thế nào đây? Cả đời này ta đã nghĩ tới rất nhiều trường hợp, nhưng lại chưa bao giờ nghĩ tới những chuyện này sẽ phát sinh trên người mình.
Phụ thân ta phải làm sao bây giờ? Tiểu muội phải làm sao bây giờ?
Ta ráng chống đỡ tâm trạng trấn định nói: "Thật không biết lớn nhỏ, danh tự của a tỷ là thứ mà ngươi có thể gọi được sao? Cứu ai vậy? Ta chỉ là một nữ tử yếu đuối thì có thể cứu ai? Cũng không phải trên đời này chỉ có một nam nhân, ngươi thật sự cho rằng a tỷ sẽ đi cướp đoạt với người khác?" Ta giả bộ như hoàn toàn không cảm giác ra sự khác thường của hắn.