Ký Sự Nhặt Chồng: Nhặt Sai, Nhặt Lại - Phần 13
Cập nhật lúc: 2024-10-30 22:39:58
Lượt xem: 2,789
Thuộc hạ cũ của Tạ Doãn nghe tin đã làm phản ở Tây Bắc. Tây Nam, Đông Nam cũng có dân chúng không hài lòng với sự cai trị của Giang thị, thấy vậy cũng nổi dậy. Nhưng Giang Nghiễn không quan tâm, cũng không lo lắng. Trong mắt hắn ta, đám dân đen này không thể làm nên sóng gió gì.
Ma ma đến càng ngày càng nhiều, giọng điệu của Giang Nghiễn cũng ngày càng mềm mỏng.
"Hoàng thượng nhớ người lắm. Bây giờ ngài ấy đã quen nhìn các tiểu thư khuê các, thấy người như vậy cũng khá đáng yêu. Món ăn trong ngự thiện phòng, làm đi làm lại cũng chỉ có mấy kiểu. Ngài ấy nói muốn uống canh gà của người nấu.”
Cuối cùng, bà ta thậm chí còn nói: "Hoàng thượng nói rồi, có thể phong người làm tần. Đây là vinh hạnh biết nhường nào."
Giang Nghiễn là người rất thích thể diện, vậy nên hắn ta sẽ không ép ta vào cung. Một lần lại một lần nâng cao phẩm vị và đãi ngộ, đã là hắn ta đang thể hiện sự nhượng bộ rồi.
Lần này, ta không từ chối ma ma. Ta nói với ma ma ngày mai đến đón ta.
Sau khi bà ta đi, ta lên sau núi thăm mộ chôn quần áo và di vật của Tạ Doãn.
Tạ Doãn không để lại thi thể. Nói cho chính xác, Giang Nghiễn căn bản không để cho Tạ Doãn được toàn thây. Hắn ta lấy cớ Tạ Doãn mưu phản, lột da xẻ thịt, đập nát xương cốt hắn. Ta tìm không thấy hài cốt của hắn, chỉ có thể lập mộ chôn quần áo và di vật.
Ngày hôm đó, ta ngồi trước mộ Tạ Doãn, lải nhải nói rất nhiều. Nói tiểu tử nhà Xuân thẩm đã cưới vợ rồi, nói hôm nay ta hái được rất nhiều su su, nói ta rất nhớ rất nhớ hắn.
Nói đến cuối cùng, có một con đom đóm bay đến mộ, đậu trên đầu ngón tay ta. Giống như Tạ Doãn đang thúc giục ta, bảo ta bây giờ đã muộn rồi, Triêu Triêu mau về nhà đi.
"Tạ Doãn, ta không thể như trước kia ngày nào cũng đến thăm chàng được nữa. Có thể sẽ phải một thời gian mới quay lại. Lần này, đến lượt chàng đợi ta rồi."
Ngày hôm sau, ta bước lên kiệu, đi đến kinh thành, vào cung.
12
Sau khi vào cung, người quen đầu tiên ta gặp là Tô Vân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/ky-su-nhat-chong-nhat-sai-nhat-lai/phan-13.html.]
Nàng ta mặc phượng bào thêu tơ vàng, đầy đầu trâm châu.
📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!
Sau khi thấy ta, Tô Vân không ngạc nhiên, ngược lại nắm lấy tay ta: "Triêu Triêu, cuối cùng ngươi cũng đến rồi."
Ta nheo mắt nhìn Tô Vân: "Ngươi hy vọng ta đến?"
"Sao lại không hy vọng chứ? Hoàng thượng ngày đêm nhớ nhung ngươi đấy."
"Hơn nữa…" Nàng ta ngẩng đầu nhìn về phía các cung điện khác, thở dài một tiếng: "Hơn một năm nay, hậu cung đã nạp thêm không ít người. Hoàng thượng coi trọng môn đệ, toàn nạp những tiểu thư thế gia. Có những kẻ có dã tâm, dựa vào sủng ái của Hoàng thượng leo lên vị trí Quý phi, còn dám đến chỗ bổn cung gây sự."
Nàng ta nắm tay ta, lời lẽ tha thiết, ánh mắt trong trẻo: "Triêu Triêu, khi xưa Hoàng thượng lánh nạn ở Phụng Tiên thôn, bổn cung khuyên ngài ấy diễn trò cho trọn vẹn, kết làm phu thê với ngươi. Nói ra, bổn cung cũng coi như là ân nhân của ngươi. Ngươi không xuất hiện, Hoàng thượng càng thêm ngứa ngáy khó chịu. Sau khi ngươi vào cung, chắc chắn sẽ chia sẻ sủng ái với Quý phi. Ngươi giúp bổn cung kéo Quý phi xuống nước, bổn cung sẽ bảo vệ ngươi chu toàn trong cung."
Nàng ta sai người ban thưởng cho ta không ít gấm vóc lụa là, châu báu trang sức.
Ta cười hỏi nàng ta: "Hoàng hậu không sợ có một ngày ta thay thế Quý phi, trở thành đối thủ của người sao?"
"Làm sao có thể? Với xuất thân như ngươi, Hoàng thượng hẳn sẽ không..."
Nói được một nửa, Tô Vân ngậm miệng lại, không nói tiếp nữa. Nhưng ta biết, nàng ta muốn nói, với xuất thân thấp kém như ta, được phong làm tần đã là may mắn lắm rồi.
Giang Nghiễn đến sau khi hạ triều.
Hai năm không gặp, hắn ta gầy đi nhiều. Vì ở vị trí cao quá lâu, giữa lông mày càng thêm lạnh lẽo.
Thấy ta, Giang Nghiễn khẽ giật mình, trong mắt lóe lên vẻ kinh ngạc:
"Lý Triêu Triêu, dường như nàng xinh đẹp hơn trước nhiều."