LẠI ĐÂY, ANH CHO EM ĂN - C3
Cập nhật lúc: 2024-08-11 21:07:12
Lượt xem: 1,564
3.
Tôi vốn là một cô gái bình thường, đi học, thi cử rồi vào đại học.
Nhưng sau khi qua sinh nhật mười tám tuổi, tôi thức tỉnh thành mị ma.
Chị tôi đặc biệt từ nước ngoài trở về, nói với tôi rằng đây là huyết thống của gia đình.
Chị ấy còn mang đến cho tôi một anh chàng đẹp trai tóc vàng mắt xanh, nói đó là quà trưởng thành của tôi.
Tôi gục ngã ngay tại chỗ.
Thi đậu đại học, hoàn thành nghĩa vụ quân sự, rồi bây giờ lại nói tôi không phải con người?
Anh chàng tóc vàng hoe hỏi tôi có muốn hôn không.
“Hả?” Tôi càng khóc lớn hơn.
Lúc đó Thẩm Hoài đến tìm tôi, cho rằng anh trai nhỏ đang bắt nạt tôi, vì vậy hai người bọn họ liền đánh nhau.
Tôi và Thẩm Hoài là thanh mai trúc mã.
Tôi từ nhỏ đã không có ba mẹ, ngoài trừ chị gái, Thẩm Hoài chính là người hay chơi cùng với tôi.
Buổi chiều mùa hè năm ấy, Thẩm Hoài và tôi ngồi cạnh nhau.
Tôi nói với hắn bí mật của tôi.
Hắn cầm túi nước đá chườm lên mặt, lúc cười lên đau đến rít vài tiếng.
“Hứa Chi Vi, ký khế ước với tôi đi.”
Túi nước đá bị nhét vào lòng bàn tay.
Thẩm Hoài vòng tay qua cổ tôi, cúi đầu hôn xuống.
“Tôi thích cậu, rất nhiều rất nhiều năm rồi.”
Khi đó tôi tin tưởng Thẩm Hoài chân thành tha thiết thích tôi.
Chúng tôi đăng ký vào cùng một trường đại học.
Cho đến một lần, chúng tôi đã quá lâu không gặp nhau.
Buổi sáng tôi thức dậy soi gương, thấy có hai cái sừng nhỏ mọc trên đầu.
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
Tôi hét lên, nhưng chị tôi lại không quan tâm.
“Đây là bản thể của chúng ta, chứng tỏ em đã lâu không ăn.”
Tôi lập tức chạy đi tìm Thẩm Hoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/lai-day-anh-cho-em-an/c3.html.]
Lúc đầu hắn còn rất vui vẻ, khi nhìn thấy cặp sừng trên đầu tôi thì nhíu chặt mày.
Tôi nóng lòng muốn xác minh lời của chị nên lao tới hôn hắn thật mạnh, quả nhiên đã trở lại bình thường.
“Tôi khỏe rồi! Thẩm Hoài, cậu xem đi.”
Hắn dựa vào tường, lạnh lùng đẩy tôi ra: “Cút.”
Tôi đứng tại chỗ, không biết làm thế nào.
Kể từ ngày đó, thái độ của Thẩm Hoài đã thay đổi.
“Đừng lại gần tôi, cũng đừng đi theo tôi.”
“Chúng ta không phải mối quan hệ bạn trai bạn gái. Tôi chưa từng nói qua cậu là bạn gái tôi.”
“Cậu không thể đi tìm người khác sao?”
Hắn ghét đặc điểm của tôi, nên không muốn cho tôi ăn nữa.
Nhưng hắn không cho tôi ăn, đặc điểm ấy lại càng rõ ràng, hắn sẽ càng ghét tôi.
Như bị mắc kẹt trong một vòng luẩn quẩn.
Sau khi Thẩm Hoài tránh mặt tôi gần một tháng, tôi buộc phải đột nhập vào ký túc xá nam.
Trèo lên giường hắn vào lúc nửa đêm.
“Thẩm Hoài, tôi đói quá, cậu có thể…”
Thẩm Hoài nắm lấy cổ tay tôi, đẩy tôi vào tường, giọng nói đầy tức giận.
“Cậu không thể khống chế à? Đừng con mẹ nó hành động như một con vật.”
Lưng và khủy tay bị đụng vào tường, đau đến mức tôi phải kêu lên.
Hốc mắt ươn ướt.
Thẩm Hoài ngồi dậy, im lặng không nói lời nào.
Tôi yếu ớt kéo tay áo hắn: “Thẩm Hoài…”
Vải quần áo trong tay tôi trống rỗng, Thẩm Hoài ra khỏi giường.
“Đủ rồi, tôi ra ngoài ở, đừng đi theo tôi.”
Cánh cửa đóng sầm lại, sau đó là tiếng khóa cửa.
Thẩm Hoài không muốn tôi tìm hắn nữa.
Gió thổi tung rèm cửa, hắn còn không nhận ra rằng tôi trèo từ cửa sổ để vào