Lắng Nghe Ánh Trăng - Chương 14,15,16,17: Con thực sự muốn kết hôn với Bùi Cách không?
Cập nhật lúc: 2024-10-01 12:22:51
Lượt xem: 887
14.
"Lâm Thính Nguyệt, cậu có thể có chút chí khí được không." Đây là lần thứ ba Bùi Cách nói câu này.
Tôi tức giận đẩy cuốn sổ ra: "Cậu có chí khí thì sao còn chép bài tập của tôi, hại tôi bị cậu liên luỵ cắt tiền tiêu vặt."
"Tôi cũng không ngờ sẽ bị phát hiện mà!"
Đúng vậy, chuyện Bùi Cách chép bài tập của tôi đã bị phát hiện.
Lý do là vì bố cậu ấy lần đầu tiên kiểm tra bài thi của cậu ta, ban đầu rất vui mừng vì thấy đáp án đúng hết, nhưng rồi lại nhìn thấy tên là Lâm Thính Nguyệt.
"Ai bảo cậu chép bài còn không biết giấu kỹ tên của tôi!" Tôi gần như muốn khóc.
Vì để chuộc lỗi, chúng tôi phải cùng nhau học kèm một thầy một trò. Tôi thì nghiêm túc học, cậu ta thì chẳng làm gì cả.
Đang viết bài thì tôi bỗng nghe Bùi Cách hỏi: "Lâm Thính Nguyệt, trong lớp cậu… có thích nam sinh nào không?"
15.
Chuyện yêu đương ở cấp ba thực ra cũng khá phổ biến. Ví dụ như trong lớp chúng tôi, tôi biết có hai cô gái thầm thích Từ Tri Bạch. Còn anh có biết chuyện này không thì tôi không rõ.
Tôi biết là vì một trong hai cô gái đó kéo tôi lại, nhờ tôi giúp cô ấy hẹn gặp Từ Tri Bạch: "Làm ơn đó, trong lớp chỉ có cậu là không liên quan gì đến anh ấy, nếu cậu đi hẹn anh ấy, chắc chắn anh ấy sẽ đồng ý mà không nghi ngờ ai đã hẹn."
"…"
Không liên quan gì sao.
Cậu chắc chứ?
Vậy nên sau giờ tan học đến phòng hoạt động, Từ Tri Bạch đã ở đó chờ sẵn.
"Chậm thế, không muốn đến à?"
Tôi đâu có nói là muốn đến. Nhưng lại không dám nói ra.
Cửa đóng lại, nhìn những thiết bị quen thuộc, tôi bất giác cảm thấy không thoải mái.
"Lại đây." Từ Tri Bạch ngồi bên cạnh bàn: "Từ hôm nay, tôi sẽ dạy kèm cho cậu."
Dạo này số mệnh tôi phải dính đến học kèm à? Nhưng tôi cũng không dám kể về chuyện học kèm một thầy một trò với Bùi Cách.
Thén kìu cả nhà đã đọc truyện từ nhà dịch Cẩm Mộ Mạt Đào, bấm theo dõi mình để nhận được tbao triện mới nhe :333 (tui có phây búc á :> trùng avt, gõ đúng Cẩm Mộ Mạt Đào là ra nhe)
"Từ Tri Bạch, tôi có chuyện muốn nói với anh trước."
Anh ta đặt bút xuống: "Chuyện gì?"
Không hiểu sao tôi lại cảm thấy ánh mắt anh ta nhìn tôi trở nên nghiêm túc hơn.
"Chuyện là… hôm nay sau khi tan học anh không có việc gì khác chứ?"
"Cậu muốn làm gì?" Từ Tri Bạch nhếch môi, một nụ cười nhạt thoáng qua.
Nếu tôi nói cho anh ấy biết không phải tôi hẹn, anh ấy sẽ gi/ết tôi mất.
Nhưng không còn cách nào khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/lang-nghe-anh-trang/chuong-14151617-con-thuc-su-muon-ket-hon-voi-bui-cach-khong.html.]
Tôi lấy hết can đảm nói: "Anh đi vào khu rừng nhỏ, chờ một chút là được thôi."
"Được." Từ Tri Bạch gập sách lại: "Để tôi xem cậu định bày trò gì."
16.
Sau đó tôi bỏ chạy, nhìn thấy anh ta đi về hướng đó, tôi chạy còn nhanh hơn thỏ.
Vừa bước ra khỏi cổng trường liền thấy Bùi Cách.
Từ nhỏ đến lớn cậu ta có một khả năng kỳ lạ, đó là dù chuyển trường bao nhiêu lần, cậu ta cũng có thể nhanh chóng kết thân với những kẻ hư hỏng.
Giống như bây giờ.
"Ồ, Bùi Cách, bạn gái nhỏ của cậu đến rồi."
"Câm miệng." Cậu ta lẩm bẩm chửi lại gì đó rồi quay sang nhìn tôi: "Sao cậu ra trễ vậy, làm gì thế?"
"Không làm gì cả, chẳng lẽ cậu đang đợi tôi à? Hôm nay nhà…"
"Làm sao mà đợi cậu được, ai thèm đợi cậu."
Chưa nói hết câu đã bị ngắt lời. Nhìn thấy Bùi Cách vội vàng giải thích như vậy, tôi cảm thấy hơi bất lực: "Không đợi thì không đợi, tôi cũng đâu có hiểu lầm."
Bạn bè của cậu ấy lại bắt đầu trêu chọc: "Tình tứ ghê."
Bùi Cách phản ứng trước tôi.
"Câm miệng." Cậu ta bước lại gần, kéo tay áo tôi: "Đi thôi, về cùng nhau, hôm nay không chép bài, cậu dạy tôi."
Xe buýt nhanh chóng đến. Tôi bị cậu ta đẩy lên xe, không hề hay biết lúc đó có ai đang nhìn mình.
Từ Tri Bạch đứng ở cổng trường, mặt đầy vẻ khó chịu, lạnh lùng nhìn tôi và Bùi Cách.
17.
Về đến nhà, Bùi Cách được giữ lại ăn tối. Người nhà tôi vô tình hỏi về điểm thi của chúng tôi:
"Tiểu Nguyệt lần trước thi vẫn chưa vào top 5, lần này mời thầy kèm riêng có tiến bộ không?"
"Nghe bố cậu ấy nói là tìm thấy bài thi của con ở chỗ Tiểu Cách, hai đứa có phải bí mật giúp đỡ nhau không?"
Tôi ho khẽ: "Cậu ấy cầm nhầm thôi ạ."
Bùi Cách cũng phụ họa: "Đúng đúng, chỉ là tình cờ thôi."
Người lớn không hỏi thêm gì. Nhưng tối hôm đó, bố tôi đột nhiên gọi tôi lại rồi hỏi: "Tiểu Nguyệt, con có muốn thực sự kết hôn với Bùi Cách không?"
Và tôi trả lời rất kiên quyết: "Không muốn ạ."