LẤY OÁN BÁO ÂN - Phần 4
Cập nhật lúc: 2024-08-14 17:04:55
Lượt xem: 2,384
Rất hiển nhiên, Chu Long chính là người bướng bỉnh nhất trong lớp.
Bởi vì chị dâu quanh năm dùng tư tưởng Phật hệ chăm sóc con cái, đối với con cái căn bản đều là mặc kệ không hỏi, cũng không cho người trong nhà can thiệp nhiều hơn.
Dẫn đến tính cách của nó cực kỳ độc đoán.
Khi con trẻ lớn lên, bố mẹ không có ràng buộc kỷ luật quản giáo rất dễ dàng khiến con cái trở nên vô cùng ích kỷ.
Lúc ở nhà trẻ, tôi thường xuyên nghe được chuyện Chu Long bắt nạt bạn học và cướp đồ chơi của các bạn.
Chị dâu lại nói là nhà trẻ không chăm sóc tốt cho con.
Sau một trận náo loạn, thường xuyên làm cho phụ huynh đối phương bất lực không biết nói gì.
Mà Chu Long, nó thừa hưởng rất tốt gen của chị dâu.
Phàm là gây chuyện, sẽ càn quấy, mặt dày mày dạn.
Chị dâu còn rất tự hào đăng video lên mạng xã hội ca ngợi con mình.
“Mấy người xem đi! Tôi đã nói rồi, con tôi căn bản không cần tôi quan tâm.”
Chị ta quy tất cả vào tư tưởng Phật hệ của mình.
Chính mình mặc kệ, cũng không cho phép bị người quản.
Nói là muốn cho con tự do trưởng thành.
Khu bình luận một đám các bà mẹ “Phật hệ” khen ngợi.
[Học tập chủ weibo, sau này tôi cũng muốn nuôi dạy con theo kiểu Phật hệ như vậy.]
Tôi từng vô tình lướt qua, sau khi xem một vòng bình luận, yên lặng lướt đi.
Cứ để chị ta tiếp tục như vậy đi.
Chu Long sau khi đi học vẫn nghịch ngợm gây sự như cũ, lúc thi trực tiếp nộp giấy trắng.
Mẹ tôi tức giận không chịu được, cũng không dám nổi giận với chị dâu.
Chỉ có thể gọi cho tôi.
Trong video, mẹ tôi vẻ mặt tha thiết, còn chị dâu tôi thì lén nhìn từ bên cạnh.
“Dao Dao, Long Long là cháu ruột của con, là độc đinh của Chu gia chúng ta, con không thể mặc kệ.”
Bà muốn tôi trở về bổ túc bài tập cho Chu Long, thuận tiện quản thúc tính tình Chu Long một chút.
Kiếp trước Chu Long là do tôi chăm sóc.
Đặc biệt là sau khi đi học, tôi càng tận tâm tận lực phụ đạo Chu Long.
Thành tích của nó cũng luôn đứng trong top 5 toàn trường.
Bởi vì học ở trường của tôi, cho nên nó cũng vẫn ở cùng tôi.
Chi phí sinh hoạt học tập cũng đều do tôi chịu trách nhiệm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/lay-oan-bao-an/phan-4.html.]
Tôi từng nửa đùa nửa thật nói muốn cùng anh trai chị dâu tính sổ.
Nhưng mẹ tôi lại trầm mặt, trách cứ tôi không hiểu chuyện, người một nhà còn phải tính toán rõ ràng như vậy.
Tôi cứ như vậy không oán không hối chăm sóc nó 12 năm, từ tiểu học đến trung học phổ thông.
Nhìn nó từng bước từng bước thi vào trường trung học trọng điểm, lại thi vào đại học Bắc Kinh.
Nhưng ngày nhận được thư thông báo trúng tuyển, nó lại nói nó oán hận tôi 12 năm.
Nó tận mắt nhìn tôi bị đánh chết, trong mắt chỉ có lạnh lùng.
Tôi nghe thấy Chu Long miệng đầy oán hận.
“Đều tại bà cướp tôi khỏi tay mẹ, nếu không thì tôi cũng sẽ không bị trầm cảm.”
"Nếu như không phải tại bà, tôi cũng sẽ không mệt mỏi như vậy, mỗi ngày bị buộc học tập, bà chỉ biết xen vào việc của người khác!"
Thì ra, sự trả giá mười mấy năm nay của tôi, ở trong mắt nó chỉ là xen vào việc của người khác.
Tôi tận tâm phụ đạo nó thi vào đại học Bắc Kinh, ở trong mắt nó lại là làm hại mẹ con bọn họ chia lìa.
Tất cả những gì tôi đã bỏ ra trong 12 năm qua, không có một câu cảm ơn, tất cả những gì nhận được đều là oán hận.
Chính tôi lại tự tay nuôi ra một con sói mắt trắng.
Nghĩ tới đây, tôi hận không thể lập tức cúp điện thoại, không bao giờ muốn nghe thấy bất cứ tin tức gì về Chu Long nữa.
“Mẹ, không phải chị dâu nói đứa nhỏ nên được tự do lớn lên sao? Với trí thông minh của Long Long, chắc chắn sẽ không có vấn đề gì, là khối vàng thì ở nơi nào cũng đều sẽ phát sáng, chị dâu, chị nói xem có đúng không?"
Chị dâu trong video sắc mặt ngượng ngùng, nhưng vẫn mạnh miệng như cũ.
“Đúng vậy, đó là chắc chắn rồi, con trai tôi rất thông minh, không phải chỉ là một bài kiểm tra thôi sao? Nó chỉ là không muốn làm mà thôi.”
Tôi cười.
“Chị dâu nói rất đúng, Long Long là người thông minh nhất.”
5.
Tưởng tượng rất tốt đẹp nhưng hiện thực lại rất tàn nhẫn.
Thành tích của Chu Long chưa bao giờ vượt qua hai con số.
Người khác học xong tiểu học trong sáu năm còn nó lại mất tới chín năm.
Chị dâu vẫn mạnh miệng như trước, nói đứa nhỏ còn chưa tới lúc phát lực.
“Con trai đến trung học cơ sở mới thông suốt, Long Long thông minh như vậy, đến trung học cơ sở là sẽ học giỏi ngay thôi.”
Mẹ tôi vẫn giận mà không dám nói gì, không dám quản giáo, chỉ có thể gấp đến độ xoay quanh sau lưng.
Đừng thấy thành tích học tập của Chu Long không được tốt lắm, đánh nhau gây chuyện thì nó chính là một báo thủ.
Nó đã quen với việc bị chị dâu bỏ lại một mình, cộng với sự chiều chuộng của mẹ tôi, nó không chỉ hoành hành bá đạo ở nhà mà còn cả ở bên ngoài.
Rất nhiều phụ huynh khiếu nại, nói nó bắt nạt bạn học, còn thích cướp đồ của người khác.
Trường học gọi điện thoại bảo chị dâu đến trường học, chị dâu lại luôn từ chối không chịu đi.