Lưỡng Tình Tương Duyệt - Chương 3
Cập nhật lúc: 2024-08-28 07:09:02
Lượt xem: 778
Thái hậu giữ ta nói chuyện rất lâu.
Lúc ta trở về tẩm cung thì trời đã chạng vạng tối.
Cửa cung vừa đóng, mật vệ Dạ Ngũ lập tức từ trần nhà nhảy xuống.
“Điện hạ, kế hoạch hôm nay vẫn như thường lệ đúng không?”
Con cháu hoàng thất đều có mật vệ, sau khi ta được phong lên làm công chúa, Tiên hoàng đã chọn một người cho ta.
Trong hai tháng qua, ban ngày ta đến Trường Hi Cung nói chuyện cùng Thái hậu, ban đêm thì cùng Dạ Ngũ đào đường hầm.
Ngày đêm làm việc không ngừng, đến mức quầng thâm mắt sâu thêm đôi chút.
Thật là vất vả quá đi.
Hôm nay đã là ngày cuối cùng, nhưng lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Ta nhớ đến bình rượu mà hoàng huynh làm đổ trong buổi yến tiệc.
Rượu đổ thấm ướt vạt áo hoàng huynh.
Trong lúc hỗn loạn, ta nhìn thấy hoàng huynh liếc nhìn về phía ta.
Kinh ngạc, hoài nghi, bối rối.
Trong đó dường như chứa đựng vô số cảm xúc mãnh liệt và khó nói.
Như dòng nước ngầm dưới mặt nước.
Cứ như chỉ cần vươn tay đến, ta sẽ bị cuốn vào vòng xoáy vô tận.
Ta do dự hồi lâu rồi lắc đầu với Dạ Ngũ.
“Tối nay… không làm”
Hoàng huynh sớm muộn gì cũng sẽ thành thân, hắn không thuộc về ta.
Ta chỉ muốn trước khi rời đi có thể ở gần hắn thêm một chút
Chỉ cần đạt được điều mình mong muốn, dù là làm việc bẩn thỉu hay hèn hạ đến đâu ta cũng chấp nhận.
Nhưng lỡ như hoàng huynh phát hiện ra tâm tư của ta thì sao?
Hơn nữa, “cái lồng” trong tiếng lòng của Tứ hoàng muội là có ý gì?
Nàng ấy nói hoàng huynh thích ta, làm sao có thể.
Ta chìm vào suy tư, Dạ Ngũ thở phào nhẹ nhõm nói: “Hôm nay thuộc hạ có đi kiểm tra đường hầm, hình như có một đoạn bị rò nước, nếu tối nay điện hạ vẫn muốn đi, thuộc hạ cảm thấy hơi lo…”
“Cái gì?”
Ta lập tức ném suy nghĩ của mình ra sau đầu và kéo Dạ Ngũ đi vào đường hầm dưới gầm giường.
“Sao ngươi không nói sớm! Nhanh nhanh nhanh! Đi lấp nó lại nhanh lên!”
“Không phải điện hạ nói không đào nữa sao?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/luong-tinh-tuong-duyet/chuong-3.html.]
“Ta nói tối nay không đào, không có nghĩa là sau này cũng không đào!”
Hai chúng ta ở trong nước bùn nửa ngày, vất vả khổ sở lắp lại chỗ bị rò rỉ nước.
Đột nhiên, ta nghe có giọng người nói chuyện.
“Muội… hoàng huynh…”
“Ngươi có nghe thấy tiếng gì không?”
Dạ Ngũ hoang mang lắc đầu.
m thanh kia càng lúc càng gần, càng lúc càng rõ.
“Chắc chắn lúc này hoàng tỷ đang ở trong đường hầm, nếu bây giờ đến… chắc chắn có thể…”
Là Tứ hoàng muội!
Ta vội đứng dậy và kêu Dạ Ngũ nhanh chóng bò khỏi đường hầm.
“Có người đến, đi mau”
Nhưng ta và Dạ Ngũ ở trong đường hầm lăn lộn quá lâu, lúc lên khỏi đường hầm y phục và giày đều đã thấm đầy bùn đất, thật sự rất bắt mắt.
Đành phải cởi áo ngoài giấu xuống gầm giường.
Trong lúc hỗn loạn, Tứ hoàng muội đã đến.
Nàng ấy đẩy cửa vào, thì thấy ta và Dạ Ngũ đang ở trên giường quần áo không chỉnh tề.
“Hoàng tỷ…a…”
Câu nói chưa nói xong đã ngừng giữa chừng.
Tiếng lòng thì vừa nhanh vừa gấp gáp.
《Không ổn rồi, có phải ta đã phá hỏng chuyện tốt của tỷ tỷ và Dạ Ngũ không?》
《Chẳng lẽ ta nghĩ sai rồi, người tỷ tỷ thích không phải ca ca mà là mật vệ sao?》
《Khoan đã, không chừng tỷ tỷ đem tình cảm chia làm nhiều phần, mỗi phần yêu một người khác nhau thì sao!》
《Xong rồi, xong rồi, ca ca mà biết được chắc sẽ tức c.h.ế.t》
Bản edit này thuộc sở hữu của Đông Qua Xuân Đến!
Ta không đề phòng gì cho đến khi nghe câu cuối cùng, đồng tử co lại.
Hoàng huynh cũng đến đây sao!?
Như đáp lại suy nghĩ của ta, một bóng người cao lớn bước ra từ phía sau Tứ hoàng muội.
“Gia Ninh”
Nhiễm Lạc chậm rãi bước vào phòng ta, ánh mắt u ám.
“Muội đang làm gì?”