Mặt Người Dạ Thú - Chương 04 - Hoàn
Cập nhật lúc: 2024-10-16 11:45:43
Lượt xem: 158
Tôi nhìn qua khẩu cung, giương mắt nhìn đội trưởng Văn, bảo anh ta không nên nói nữa, tôi tự xem.
Đinh Nhược Nguyệt nói khi ghìm ch/ết Tiểu Tinh, cô ta cũng không ngờ tới.
Sau khi Tiểu Tinh ch/ết, cô ta lái xe đến nhà máy sửa chữa của em trai, bảo anh ta chuyển thi th/ể đi, tiện thể rửa sạch xe. Cô ta còn nói Tiểu Tinh lúc sắp ch/ết không khống chế được tiểu tiện ra phân, làm bẩn xe cô ta.
Tiểu Tinh, con bé luôn thích sạch sẽ!
Trên giày dính chút bùn, bụi bẩn, đều muốn lau cho sáng bóng sạch sẽ!
Cô ta lại nói Tiểu Tinh không khống chế…
Tôi hít một hơi thật sâu rồi đọc tiếp!
Chiếc xe Đinh Nhược Nguyệt lái, là của người khác bên trong nhà máy sửa chữa, vì vậy cũng không chú ý lịch trình ra vào của chiếc xe kia.
Mà cô ta lại đổi một chiếc xe khác đậu dưới lầu công ty, giả vờ như không có việc gì nói với Tô Đạo Vân đã giấu Tiểu Tinh rất kỹ, bảo chị ta không cần nói với Tô Đạo Dược, miễn cho anh ta mềm lòng, lại thả Tiểu Tinh ra.
Vậy nên sau đó Tô Đạo Dược luôn cho rằng Tiểu Tinh là bị Tô Đạo Vân giấu kỹ rồi, tự biên tự diễn, giả vờ đi tìm Tiểu Tinh, sau đó bảo Tô Cao Dược gọi điện thoại cho anh ta, giả làm bọn bắt cóc yêu cầu đòi tiền.
Đinh Nhược Nguyệt vì muốn lừa tôi, cố ý nói ngược lại với Tô Đạo Vân, giả ý bảo tôi báo cảnh sát, sau đó Tô Đạo Vân sẽ mắng Nhược Nguyệt, nhắc nhở tôi, Tiểu Tinh là con tin sẽ bị gi/ế/t.
Mà Quý Phong nhắc tôi phải báo cảnh sát, là muốn nhắc kia cuộc điện thoại, có dị thường…
Nhưng anh ta không dám nói cho tôi biết, không dám nói lời thật, sợ liên lụy đến bản thân.
Sau đó tôi vì ánh mắt chột dạ của Tô Đạo Vân nên báo cảnh sát, Tô Đạo Dược vốn đã truyền tin cho bọn họ, không cần đến lấy tiền chuộc. Nhưng Tô Cao Dược tự cho là thông minh, ỷ vào bản thân bơi giỏi, xuống nước từ xa, bơi đến dưới cầu, nghĩ đến cảnh sát tản ra bao vây trên bờ, cầm cây móc kéo túi tiền xuống nước là được.
Cuối cùng, cảnh sát không chỉ nghi ngờ người nhà họ Tô, ngay cả tôi cũng nghi ngờ…
Đội trưởng Văn nói, gia đình ly dị, con cái mất tích, cả cha mẹ đều là đối tượng tình nghi thứ nhất!
Châm chọc, mà lại chân thực.
Vì vậy bọn họ ở tình huống chúng tôi không biết, ở cầu số 6 giả dạng mô hình chó. Tô Cao Dược vừa đến, liền bị phát hiện, sau đó bị bắt.
Mà Đinh Nhược Nguyệt lại nghĩ đến, nếu như từ điện thoại đòi tiền chuộc tra là Tô Cao Dược gọi đến, coi như điều tra cũng chỉ tra ra được Tô Cao Dược.
Cho dù Tô Đạo Vân biết rõ là cô ta hại ch/ết Tiểu Tinh, nhưng vì trong bụng cô ta là cháu vàng của nhà họ Tô, Tô Đạo Vân vì đứa trẻ sẽ giúp cô ta giấu giếm, cứ chắc chắn rằng bọn bắt cóc là kẻ khác.
Dù sao Tiểu Tinh đã bị ch/ết, cho nên để em trai cô ta cắt một ngón tay của Tiểu Tinh, đe dọa tôi.
Mà Tô Đạo Dược ngay từ lúc đầu đã nghĩ Tô Đạo Vân giấu Tiểu Tinh, căn bản không có nghi ngờ đến Đinh Nhược Nguyệt!
Vừa rồi Đinh Nhược Nguyệt đến đây, lấy tay Tô Đạo Dược chạm đến bụng cô ta, nói cho anh ta biết, cô ta cũng đang mang thai con của anh ta, muốn anh ta không nói ra chuyện giả bắt cóc.
Tôi lại cảm giác cô ta đang âm thầm nhắc nhở Tô Đạo Vân, trong bụng cô ta là bé trai.
Nếu như không phải tôi tự bỏ tiền của mình ra, không hề muốn lấy tiền của Tô Đạo Dược, kích thích làm anh ta nhớ lại thời điểm chúng tôi ly hôn, khiến cho anh ta tỉnh ngộ, phát điên…
Thì chuyện này không biết còn giấu giếm đến khi nào!
Nếu Tô Đạo Dược biết là Đinh Nhược Nguyệt gi/ế/t Tiểu Tinh, có lẽ sẽ không nói ra sự thật, sẽ đem chuyện bắt cóc giả này giấu ở trong bụng, cho đến khi thi th/ể của Tiểu Tinh bị cắt nát cũng sẽ không nói!
Hiện tại cảnh sát đã đến nhà máy sửa chữa của em trai Đinh Nhược Nguyệt, cũng đã tìm được chiếc xe mà Tiểu Tinh bị ghìm ch/ết. Nhưng vừa rồi khi gọi điện thoại, Đinh Nhược Nguyệt âm thầm phát ra thanh âm, khiến cho em trai cô ta chạy thoát.
Cảnh sát đã dùng điện thoại của Đinh Nhược Nguyệt, gọi điện thoại cho anh ta, anh ta yêu cầu 100 vạn đặt ở thùng rác, chờ khi anh ta thu được tiền, sẽ trả lại thi th/ể Tiểu Tinh cho tôi.
Nếu không, cho dù cảnh sát bắt được anh ta, cũng không tìm thấy thi th/ể. Vì vậy, ý của đội trưởng Văn là dùng tiền dụ anh ta xuất hiện. Vụ án này tính chất ác liệt, thời gian cũng có hạn, mau chóng tìm được thi th/ể, mới yên tâm được.
Tôi xem xong ghi chép, toàn bộ người đều tê rần. Nói với đội trưởng Văn, muốn cùng Đinh Nhược Nguyệt nói chuyện, đội trưởng Văn không đồng ý. Muốn gặp Tô Đạo Dược, đội trưởng Văn cũng không cho.
Bọn họ sợ tôi làm hành vi quá khích, an ủi tôi nên tìm người trước. Thời điểm trước đây, Quý Phong cũng nói là tìm người…
Nhưng nếu ngay từ đầu, Tô Đạo Dược không lừa gạt tôi, thì sẽ không có nhiều thời gian như vậy cho em trai Đinh Nhược Nguyệt di chuyển thi th/ể Tiểu Tinh.
Cũng không có thời gian, cắt ngón tay Tiểu Tinh.
Nếu như Quý Phong sớm nói cho tôi biết, anh ta nhận được cuộc điện thoại kia…
Không có nếu như!
Bọn họ đều cất giấu tâm tư riêng, mới khiến Tiểu Tinh ch/ết!
Vì vậy tôi ngay cả đau lòng cũng không thể, chỉ thấy ch/ết lặng. Ngồi ở chỗ kia, nói với đội trưởng Văn: “Nghe theo sắp xếp của anh đi.”
Đội trưởng Văn nỗ lực an ủi tôi vài câu, rồi để cho nữ cảnh sát tên Cố Tiêu Tiêu ở bên cạnh tôi.
Mãi đến hơn 9h, Chu Ngọc cùng bạn trai, luật sư Cố Nhất Minh cùng đi đến, đưa tiền cho tôi, tiện thể đi nhà tôi, đem số tiền mặt còn dư lại toàn bộ mang qua.
Loại chuyện này, là sở trường của Cố Nhất Minh, anh ấy liền trực tiếp đi nói chuyện cùng cảnh sát, để Chu Ngọc ở lại cùng tôi.
Tôi nhìn cô ấy, đột nhiên cảm giác chua chát trong lòng. Tựa vào n.g.ự.c Chu Ngọc, đem bản sao chép khẩu cung cho cô ấy xem, lẩm bẩm nói: “Chu Ngọc, thật sự tôi không nên yêu đương cùng Quý Phong.”
Cho dù tôi chưa bao giờ dám mang Quý Phong về nhà, chỉ dám hẹn gặp ở bên ngoài. Lại luôn hứa với Tiểu Tinh, sẽ không kết hôn nữa, sẽ không sinh con, chỉ duy nhất Tiểu Tinh.
Khiến cho Quý Phong không có cảm giác an toàn. Không cho Quý Phong đi qua công ty Tô Đạo Dược, cũng chưa từng đến nhà Quý Phong.
Chu Ngọc chỉ ôm tôi, không nói gì. Tiếp theo đến chỗ hẹn bỏ tiền, không cần phải là tôi đi. Nhưng tôi một mực đợi đến giữa trưa, cảnh sát vừa mới trở về, cũng không có bắt được Đinh Nhược Quân, em trai của Đinh Nhược Nguyệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/mat-nguoi-da-thu/chuong-04-hoan.html.]
Theo lời Cố Nhất Minh nói, cảnh sát bỏ tiền lúc 11h50, nhưng không có động tĩnh gì. Lúc 12h30, một phụ nữ có thai dẫm vào vũng nước bẩn, giả trượt chân, giãy giụa kêu đau, người đi đường qua lại không quan tâm, nhưng các cảnh sát âm thầm mai phục quanh đây không nhịn được đến đỡ cô ta dậy. Sau khi xử lý tốt, gọi xe cứu thương, thì túi tiền trong thùng rác đã không thấy.
Trung tâm chợ luôn là đông người dân buôn bán nông sản, người qua lại nhiều, quan trọng nhất là nhiều xe kéo hàng để lộn xộn.
Cho dù cảnh sát kiểm tra camera theo dõi, cũng chỉ xem được thoáng qua, biết bao nhiêu xe kéo hàng qua lại, hơn nữa đều không có giấy phép, còn rào cản phông bạt chắn lối, căn bản không thể điều tra được.
Càng ký quái chính là, phụ nữ có thai kia khi đưa đến bệnh viện, kiểm tra không có việc gì. Đội trưởng Văn nghi ngờ cô ta, tra xét mới biết được, cô ta chính là bạn gái Đinh Nhược Quân, mang thai được sáu tháng. Xuất hiện ở đó, là để hỗ trợ Đinh Nhược Quân lấy tiền.
Đội trưởng Văn hỏi vài câu, cô ta đã nói đau bụng. Có lẽ cô ta cho rằng, chỉ cần sinh đứa trẻ này ra, cho dù Đinh Nhược Quân cầm tiền đi trốn nơi nào, cũng vẫn có một phần của cô ta.
Tôi nghe chỉ cảm thấy trong lòng từng đợt rét run!
Đinh Nhược Nguyệt nói vì tương lai đứa trẻ trong bụng cô ta, vì vậy liền có thể gi/ế/t con gái tôi?
Bạn gái Đinh Nhược Quân, cũng vì đang mang thai, ở bệnh viện được chăm sóc tốt!
Nhưng Đinh Nhược Quân tự cho thông minh, cảnh sát bỏ tiền dụ tội phạm ra, đương nhiên sẽ không để cho anh ta dễ dàng trốn thoát. Cho dù anh ta lấy được tiền, cũng không thể trốn đi xa được, bởi vì cảnh sát bỏ định vị ở trong túi tiền.
Hơn 4h chiều anh ta đã bị bắt quy án, còn số tiền kia, đội trưởng Văn trả lại cho tôi. Đến lúc này, Đinh Nhược Quân còn muốn gặp tôi, uy h.i.ế.p tôi đưa tiền cho bạn gái đang mang thai của anh ta, nếu không sẽ không nói cho tôi biết thi th/ể Tiểu Tinh ở đâu.
Tôi gặp anh ta, chỉ để nói cho anh ta biết: “Tiểu Tinh đã ch/ết, ch/ết thế nào, tao không thèm để ý! Nhưng con của mày vẫn chưa ra đời, thì đã đeo trên vai lời đồn đại có cha mẹ ở trong tù, sau này sẽ sống như thế nào đây?”
“Chắc mày đã nghe Đinh Nhược Nguyệt nói qua, tao làm công việc gì?” Tôi liếc mắt nhìn anh ta, lấy điện thoại ra, cho anh ta nhìn lướt qua những video và tin tức trên website về vụ án đang được điều tra.
Sắc mặt Đinh Nhược Quân liền thay đổi, hét lên với tôi: “Mày muốn điều gì?”
“Thời đại bây giờ, bạo lực Internet nghiêm trọng như thế nào? Có thể tìm ra mày là ai, bạn gái của mày ở đâu, đều rất dễ dàng. Mày yên tâm, tao sẽ để bạn gái mày sinh đứa trẻ đó ra.” Tôi cười với anh ta.
Lạnh lùng nói: “Có lẽ tao sẽ thỉnh thoảng khơi lại chuyện này, dù sao thi th/ể Tiểu Tinh không có tìm thấy, vẫn sẽ khiến mọi người chú ý. Tao phát lại một lần, bạn gái của mày cùng đứa bé sẽ bị bạo lực mạng một lần.”
“Chút tiền của bọn mày, quan hệ của bọn mày, ở trước mặt tao chẳng là gì. Tao có rất nhiều chó săn tìm người, cho dù chúng mày đổi tên đổi họ, tao đều có thể tra ra được. Tao muốn bọn mày cả đời không được bình yên!”
“Mày không phải nói sẽ lo cho vợ con mày cuộc sống yên bình à? Tao đây sẽ làm cho cả nhà mày, sống không yên!” Tôi cho anh ta xem vài video được cả trăm vạn lượt xem. Nhiều chủ tài khoản nói rất tốt, âm thanh rung động, khiến người nghe rơi lệ…
Quan trọng chính là, có rất nhiều an-ti kích động, phát tán thông tin của cả nhà Đinh Nhược Quân, gồm cả bạn gái anh ta!
Đinh Nhược Quân gào thét, nhưng tôi đã đi ra khỏi phòng thẩm vấn. Không đến nửa giờ, đội trưởng Văn nói cho tôi biết, anh ta đã khai.
Nhưng tôi không nghĩ tới, Tiểu Tinh của tôi, bị anh ra để trong thùng chứa dầu máy, nhét vào khu vực cạnh cống ngầm. Khi tìm được, thân thể nho nhỏ của con bé, tất cả đều dính dầu máy đen sì…
Con bé luôn thích sạch sẽ!
Tôi cũng không biết sự tình phía sau giải quyết như thế nào. Quý Phong được thả ra, cho dù anh ta giải thích thế nào, tôi đều không tiếp tục gặp anh ta.
Tang lễ của Tiểu Tinh, Chu Ngọc giúp tôi lo liệu. Rất tốt, rất tốt, con bé sạch sẽ, hoàn chỉnh nằm ở nơi đó.
Nhưng sau tang lễ một tuần, Đinh Nhược Nguyệt lợi dụng đang mang thai, tìm người bảo lãnh hậu thẩm, trực tiếp quay về nhà cha mẹ cô ta. Ngay cả bạn gái Đinh Nhược Quân cũng không có chuyện gì, được đón về nhà.
Những bài viết, video trên mạng, đội trưởng Văn đã xóa, bọn chúng vẫn như trước không có chuyện gì xảy ra. Vì vậy tôi nhờ Cố Nhất Minh giúp tôi gửi một phong thư cho Tô Đạo Dược.
Một tháng sau, Tô Đạo Dược vì có bệnh, cũng được bảo lãnh ra bên ngoài chờ hậu thẩm, từ nơi tạm giam đi ra, tôi đón anh ta. Trên xe, tôi cùng anh ta tâm sự một lúc.
Ba ngày sau, nửa đêm tôi nhận được điện thoại của anh ta, đầu bên kia là tiếng lửa cháy tanh tách, cùng với tiếng kêu thảm thiết, cuối cùng im bặt. Tôi nhìn điện thoại, trầm mặc một hồi, bấm số của đội trưởng Văn.
Sáng sớm ngày hôm sau, tin tức báo cáo nói: Người đàn ông họ Tô vì trả thù cho con gái, tự thiêu tại nhà bạn gái họ Đinh, gây nên cái ch/ết cho 5 người, trong đó có hai phụ nữ mang thai.
Sau này đội trưởng Văn nói cho tôi biết, Tô Đạo Dược nói sẽ đưa tiền cho Đinh Nhược Nguyệt, để cô ta an tâm sinh con, ôm một bao lớn qua. Đinh Nhược Nguyệt vô cùng vui sướng mở cửa, kết qua trong bao là hai can xăng. Tô Đạo Dược còn đem cửa khóa cứng, sau đó đổ xăng, châm lửa.
Cuộc điện thoại cuối cùng anh ta gọi cho tôi, là để cho tôi nghe tiếng kêu thảm thiết của gia đình Đinh Nhược Nguyệt trước khi ch/ết. Tôi cũng chỉ là không thay đổi sắc mặt nghe…
Đội trưởng Văn trước khi đi, hỏi tôi một câu: “Cô đem nhật ký của Tiểu Tinh bỏ trong phong thư, gửi luật sư Cố mang đến cho anh ta? Anh ta liền phát bệnh cần bảo lãnh ra ngoài. Khi cô đến đón anh ta, trên xe đã nói gì?”
“Không nói gì. Chỉ hỏi anh ta, đứa bé trong bụng Đinh Nhược Nguyệt sau khi sinh ra, anh ta có quên Tiểu Tinh không?” Tôi không giấu giếm, ngẩng đầu nhìn đội trưởng Văn: “Không được sao?”
Đội trưởng Văn muốn nói gì đó, nhưng cảnh sát Cố đứng bên cạnh vội vàng kéo anh ta lại. Tôi nhìn anh ta, chỉ ha ha cười.
Đinh Nhược Nguyệt mang thai, cho dù cô ta thừa nhận gi/ế/t người, thì sao?
Cô ta còn muốn sinh đứa trẻ, còn phải nuôi bằng sữa mẹ…
Ít nhất cũng phải một hai năm?
Đừng nói đến tội của Tô Đạo Dược chỉ bị phán không đến hai năm, nếu như trong thời gian nuôi con bằng sữa mẹ, Đinh Nhược Nguyệt lại có thai thì sao?
Lại sẽ hoãn thi hành án!
Hơn nữa em trai của cô ta cũng rất quá đáng, dám cắt ngón tay Tiểu Tinh, chứa thi th/ể con bé trong thùng đựng dầu máy đen sì, tôi sẽ khiến cho anh ta hối hận!
Không phải anh ta để ý nhất đứa bé trong bụng bạn gái sao?
Vậy thì để cho anh ta biết một chút, cảm giác mất đi đứa con.
Chờ anh ta đi ra, tôi còn nhiều bất ngờ muốn làm cho anh ta.
Về phần Tô Đạo Vân, chị ta luôn tự hào về em trai Tô Đạo Dược? Không còn Tô Đạo Dược, món nợ này nên tính trên lưng chị ta.
Tôi đương nhiên có rất nhiều biện pháp, làm cho bọn họ sống không bằng ch/ết!
(toàn văn xong)