Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

MAY MÀ CHÚNG TA ĐÃ GẶP ĐƯỢC NHAU - C4

Cập nhật lúc: 2024-09-05 16:46:29
Lượt xem: 812

5.

 

Tôi vốn cho là kết quả phỏng vấn phải mấy ngày nữa mới biết được.

 

Không ngờ sáng hôm sau tôi đã nhận được thông báo trúng tuyển.

 

Lương tháng ba vạn, cuối tuần được nghỉ, còn thưởng lương tháng thứ mười bốn.

 

Tôi không dám tin, đây thực sự là công việc mà một sinh viên mới tốt nghiệp có thể nhận được sao?

 

Lập tức lên mạng tra đủ loại thông tin về công ty, xác nhận là hợp pháp.

 

Cũng liên tục xác nhận với HR rằng sẽ không có chuyện làm hai tháng thì phải đi du lịch nước ngoài một chuyến.

 

Tôi nhanh chóng hẹn thời gian nhận việc với HR.

 

Nhân sinh, quả là dễ như trở bàn tay.

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

 

Có đôi khi vận may ập đến, có ngăn cũng không ngăn được.

 

Bên này tôi vừa nói với môi giới rằng muốn đổi sang phòng cần công ty một chút.

 

Buổi chiều môi giới đã gọi điện đến, nói vừa lúc có một phòng ở muốn cho thuê.

 

Chỉ cần một nghìn tệ.

 

“Đại ca, anh nói thật đi, cái nhà này không phải là nhà ma đó chứ?”

 

Tôi không sợ quỷ, nhưng tôi sợ người.

 

Chẳng phải người ta vẫn thường nói nếu hung thủ gi*t người chưa bị bắt, hắn sẽ quay lại hiện trường để thưởng thức kết quả sao?

 

Môi giới lập tức phủ nhận.

 

Hoá ra là một cặp vợ chồng già chuẩn bị ra nước ngoài định cư với con cái, căn phòng để trống vẫn hoài để trống.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/may-ma-chung-ta-da-gap-duoc-nhau/c4.html.]

Họ chỉ muốn tìm một khách trọ ưa sạch sẽ, không có việc gì thì giúp họ dọn dẹp vệ sinh.

 

Tôi lập tức thề, mình tuyệt đối là người thuê ưa sạch sẽ nhất.

 

Lập tức ký hợp đồng với môi giới.

 

Dù sao, cũng không tiện tiếp tục tranh giành địa bàn với đám chuột.

 

Chúng tốt bụng như vậy, mấy ngày nay cũng không xuất hiện trước mặt tôi.

 

Tôi cũng không thể mặt dày bám víu mãi được.

 

Vốn cho rằng, cuộc đời mới của mình bắt đầu từ đây.

 

Không ngờ ngày thứ ba nhậm chức, tôi liền thấy người mà mình cho rằng đời này sẽ không gặp lại.

 

Người đàn ông khoác lên mình bộ vest màu đen, vai rộng eo thon, bước đi vững chãi về phía trước, toàn thân toát lên vẻ lạnh lùng.

 

Tạ Trì? Sao hắn lại ở đây chứ?

 

 

6.

 

Đồng nghiệp nói nhỏ với tôi, mấy ngày trước công ty chúng tôi đã bị Tập đoàn Tạ thị mua lại trong đêm.

 

“Cũng may ông chủ mới nhân nghĩa, không sa thải đám nhân viên cũ chúng tôi, nếu không chắc phải uống gió Tây Bắc mất.”

 

Tôi cẩn thận từng li từng tí hỏi: “Vậy ông chủ có quản việc nhân viên thực tập chuyển chính thức không?”

 

Nếu Tạ Trì biết tôi ở công ty của hắn, chắc sẽ không lập tức sa thải tôi đâu nhỉ?

 

Tôi thừa nhận, trước đây bản thân có hơi mặt dày với hắn một chút.

 

Nhưng công việc tốt như vậy, tôi muốn làm đến ch, không muốn bị sa thải đâu.

 

 

Loading...