Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

MAY MÀ CHÚNG TA ĐÃ GẶP ĐƯỢC NHAU - C5

Cập nhật lúc: 2024-09-05 16:46:39
Lượt xem: 898

Đồng nghiệp lắc đầu: “Chắc không quản đâu, ông chủ lớn như vậy, nếu ngay cả việc nhân viên thực tập chuyển chính thức cũng quản, thì phải bận đến mức nào chứ?”

 

Tôi thoáng thở phào, vậy thì, tôi chỉ cần không xuất hiện trước mặt Tạ Trì là được rồi.

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

 

Công ty của Tạ thị nhiều như vậy, chắc hắn sẽ không thường xuyên đến cái công ty nhỏ này đâu nhỉ?

 

Các đồng nghiệp vẫn đang tám chuyện về ông chủ mới.

 

“Tôi nghe nói ông chủ vốn định đến ngay ngày đầu tiên thu mua, nhưng vì đợi người ở sân bay suốt một đêm, bị sốt cao phải vào viện, mới đợi đến bây giờ.”

 

“Bảo sao sắc mặt lại tái nhợt như thế, đổ bệnh còn đến công ty, thảo nào người ta giàu.”

 

Sân bay? Sốt cao?

 

Tim tôi đập lỡ một nhịp, chắc sẽ không phải lần về nước đó đâu nhỉ?

 

Rất nhanh đã lắc đầu, sao lại thế được, Tạ Trì cũng đâu phải kẻ ngốc.

 

Vẫn là đừng nghĩ nhiều, cứ ưu tiên giữ được bát cơm trước đã.

 

Tiếc là, hiện thực sẽ luôn giáng cho bạn một gậy vào đầu.

 

Buổi chiều, vì đưa tài liệu gấp mà tôi phải bắt thang máy.

 

Nhìn thang máy sắp đóng lại, tôi vội vàng hét lớn: “Đợi một chút.”

 

Đến gần mới phát hiện, người đứng bên trong thế mà là Tạ Trì.

 

Hắn lạnh lùng liếc nhìn tôi, nói với trợ lý: “Đóng cửa.”

 

Thế là, tôi trơ mắt nhìn thang máy đóng lại ngay khi tôi sắp tới nơi.

 

Được được được, hắn thì thanh cao rồi, hai người một cái thang máy.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/may-ma-chung-ta-da-gap-duoc-nhau/c5.html.]

Tạ Trì quả nhiên rất chán ghét tôi, xem ra tôi không thể ở lại vị trí này lâu được rồi.

 

 

7.

 

Buổi tối, để chúc mừng cả phòng ban được giữ lại, không ai bị sa thải, trưởng phòng tổ chức buổi liên hoan ở KTV.

 

Vốn dĩ chỉ là buổi tụ tập riêng của phòng ban, không ngờ Tạ Trì cũng đến.

 

Tôi vừa bước vào cửa đã thấy đồng nghiệp đang mời rượu boss lớn.

 

Mà hắn chỉ hơi liếc qua lúc tôi vừa bước vào cửa, rồi tiếp tục uống rượu với mọi người.

 

Tôi hiểu rõ, hắn định coi tôi như người xa lạ.

 

Dù sao bây giờ tôi cũng không còn là thiên kim tiểu thư của Lâm gia nữa, liên quan đến tôi chẳng có chút lợi lộc gì.

 

Tôi hiểu ý.

 

Cố ý tìm một chỗ ngồi cách xa Tạ Trì nhất.

 

Nhưng lại phát hiện sắc mặt của Tạ Trì càng khó coi hơn.

 

Cũng không biết ai chọc phải hắn, người đó chắc gặp xui xẻo rồi.

 

Tôi đã từng thấy dáng vẻ đánh nhau của Tạ Trì, cứ như không muốn sống nữa vậy.

 

Chỉ tấn công chứ không phòng thủ, nếu không phải bị người khác cản lại, hắn có thể sẽ đánh ch người đó luôn.

 

Bây giờ nghĩ lại cũng không khỏi sợ hãi.

 

Tôi định đi vệ sinh xong rồi đánh bài chuồn luôn.

 

Mới vừa ra khỏi nhà vệ sinh, tôi đã thấy Tạ Trì đứng ngay cửa.

 

Loading...