Mẹ Chồng Nàng Dâu - Chương 3 + 4
Cập nhật lúc: 2024-08-21 13:17:10
Lượt xem: 576
Lâm Tự và Kiều Từ Từ cuối cùng vẫn là không dọn ra ngoài, chấp nhận làm theo sắp xếp của mẹ chồng.
Điều này làm tôi nghi ngờ danh tính của Kiều Từ Từ.
Dáng vẻ khuất phục của Kiều Từ Từ không hề giống với một tiểu thư nhà giàu một chút nào.
Tiểu thư nhà giàu nào mà lại tìm một phú nhị đại không có tiếng nói trong gia đình, còn phải ở nhà nấu nướng giặt giũ như vậy.
Cho dù gia đình chồng có yêu cầu như thế đi nữa, thì cô ta vẫn có thể thuê bảo mẫu đến làm giúp mình.
Vậy thì chỉ có một khả năng, cô ta không phải là tiểu thư hay giàu có gì cả.
Lâm Tự hiện giờ không có khả năng khởi nghiệp kinh doanh riêng.
Mẹ chồng ban đầu muốn đào tạo Lâm Tự trở thành người nối nghiệp và quản lý công ty.
Lâm Tự không có tài năng gì đặc biệt, từng làm qua một số dự án, nhưng hắn cứ liên tục mắc phải những sai lầm nhỏ nhặt không đáng có.
Bản edit này thuộc sở hữu của Đông Qua Xuân Đến!
2 năm trước hắn rời khỏi công ty vì nghe lời xúi giục của người khác, khiến công ty tổn thất hơn chục triệu, còn lặng lẽ bán đi cổ phần có tên mình để trả nợ.
Mẹ chồng rất tức giận và đã cắt chức hắn xuống làm nhân viên ý muốn để hắn dần dần tích lũy kinh nghiệm.
Đó cũng là lúc Lâm Tự thay đổi.
Hắn dần dần không về nhà ngủ, tôi đã từng tìm hắn nói chuyện, mỗi lần như vậy hắn sẽ mắng tôi, nói tôi chỉ biết quanh quẩn trong nhà không giúp ích được gì cho hắn cả.
Sau này hắn gặp được Kiều Từ Từ.
Hắn nói Kiều Từ Từ học tài chính còn từng đi du học, kiến thức uyên bác, là trợ thủ đắc lực có thể giúp hắn trở về vị trí ban đầu.
Tôi nghĩ lý do lớn nhất khiến hai người họ không muốn dọn ra ngoài là vì họ muốn vun đắp mối quan hệ thật tốt với mẹ chồng.
Nếu như hai người họ dọn đi, tài sản của mẹ chồng chắc chắn sẽ thuộc về hai đứa con của tôi.
Hai đứa nhỏ đều do một tay tôi nuôi nấng, sau này sẽ một lòng hướng về tôi, tài sản cũng như lẽ tự nhiên mà vào túi của tôi.
Trước lúc ăn cơm, tôi cô thức thức đi lấy bát đũa nhưng mẹ chồng đã ngăn tôi lại: “Bây giờ là thời gian tốt nhất dạy dỗ con trẻ, con chỉ nên tập trung sức lực vào việc đó thôi, những chuyện khác tự nhiên sẽ có người làm”
Tôi đành phải trở lại ngồi cạnh bọn trẻ.
Những món ăn mà Kiều Từ Từ dọn lên đều trông rất đẹp mắt, bày trí cũng rất tinh xảo.
Lúc ăn cơm, mọi người đều phải đợi mẹ chồng động đũa trước rồi mới được ăn.
Mẹ chồng ăn một miếng, cau mày nói: “Đồ ăn mua sẵn, tới giờ ăn thì hâm nóng bỏ ra dĩa rồi bưng lên à?”
Kiều Từ Từ cúi đầu.
Mẹ chồng bắt đầu dạy dỗ: “Chỉ có cái việc nấu ăn thôi mà cô còn gian dối, thì cô còn làm được cái gì nữa?”
Lâm Tự nhanh chóng lên tiếng giải vây cho người mình yêu: “Mẹ, tay của Từ Từ là để tạo ra của cải chứ không phải để nấu ăn. Mẹ đây là đang làm khó dễ em ấy! Những chuyện như nấu nướng này vốn là do Giang Thập Nguyệt làm, chứ để cho cô ta làm tiếp đi”
Kiều Từ Từ nhân cơ hội chê bai tôi: “Mẹ, con và Giang Thập Nguyệt không giống nhau, cô ta chỉ là một con nhỏ nhà quê không có trình độ, mấy việc như dọn dẹp, giặt giũ, nấu nướng đã khắc sâu vào xương tủy của cô ta từ khi còn nhỏ rồi, công việc nhà vẫn là nên để cô ta làm mới phải”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/me-chong-nang-dau-iham/chuong-3-4.html.]
Nếu Lâm Tự cũng nghĩ như vậy, chắc chắn tôi sẽ đau đớn hơn bao giờ hết.
Chắc hẳn hắn đã quên rằng chúng tôi gặp nhau khi còn học đại học, thành tích của tôi cao hơn hắn rất nhiều.
Vì để trở thành một người vợ tốt của hắn và được mẹ chồng chấp thuận, tôi đã từ bỏ tương lai tươi sáng của mình để ở làm chăm chỉ làm nội trợ.
10 năm nỗ lực lại nuôi ra được một con chó.
Mẹ chồng nhìn Kiều Từ Từ: “Nghe nói cô học đại học ở Anh phải không?”
Kiều Từ Từ gật đầu: “Đúng vậy, lúc con học cấp ba bố mẹ đã gửi con ra nước ngoài, lúc đó con chỉ có một mình.”
Cô ta chưa kịp nói xong đã bị mẹ chồng ngắt lời: “Vậy cô có thể cho tôi xem bằng tốt nghiệp của cô được không?”
Tôi nhận ra sắc mặt của Kiều Từ Từ đột nhiên trở nên tái đi, chột dạ rồi sao?
Lâm Tự đau lòng cho Kiều Từ Từ bị bắt nạt, nhanh chóng lên tiếng hòa giải: “Mẹ, sao mẹ lại không lịch sự vậy, việc học sao có thể đem ra để gạt người được chứ”
Mẹ chồng tôi là người sẽ đào sâu mọi chuyện cho đến tận gốc thì thôi, khi bà hỏi câu đó, tôi đột nhiên có cảm giác rằng mẹ chồng tôi chắc chắn đã điều tra Kiều Từ Từ và thông tin bà tra ra có vẻ khác với những lời mà cô ta đã nói.
Lần đầu Lâm Tự đưa tôi đến gặp mẹ chồng và nói rằng bà muốn cưới tôi, mẹ chồng đã phái người về quê tôi để điều tra gia cảnh của tôi.
Cha mẹ tôi mặc dù trọng nam khinh nữ, nhưng may mắn họ chỉ là người những nông dân cần cù, tháo vát không làm ra những chuyện gì kì lạ, nên mới qua được ải này.
Đúng như dự đoán, mẹ chồng nói: “Nếu muốn kết hôn, thì đó cũng không phải là chuyện giữa hai người mà là chuyện giữa hai gia đình. Tôi muốn biết rõ hoàn cảnh bên kia”
Mẹ chồng đổi chủ đề: “Con người thời nay tâm tư quá phức tạp, bằng cấp giả thì ở đâu mà không làm được, việc mời một cặp cha mẹ giả đến diễn một màn kịch cũng không phải là hiếm lạ gì. Tôi lo xa một chút cũng không được à? Có một số người ngay cả biên giới quốc gia còn chưa từng bước qua nữa, nếu đến Công Viên Thế Giới rồi chụp một tấm hình thì ngay lập tức có thể dối rằng mình đã sống nước ngoài nhiều năm sao.”
Mẹ chồng tôi là một người kỳ cựu trong giới kinh doanh, từ xưa đến nay bà luôn nói chuyện bằng thực lực và bằng chứng, tuyệt đối không bao giờ tin lời nói một phía.
Áp lực từ mẹ chồng khiến Kiều Từ Từ đổ mồ hôi lạnh, cô ta như ý thức được điều gì đó, bất ngờ quỳ xuống trước mặt mẹ chồng:
"Mẹ, con xin lỗi, con đã lừa dối A Tự. Chỉ là con quá thích anh ấy mà thôi, vì để theo đuổi anh ấy và sợ anh ấy sẽ khinh thường con nên con mới phải dùng kế sách này.”
Lâm Tự lộ ra vẻ mặt không thể tin nổi: “Từ Từ, vậy là em chưa từng du học sao?”
Kiều Từ Từ rụt rè gật đầu: “Em tốt nghiệp chuyên ngành tiếng Anh, năm đó thành tích của em rất tốt, thầy giáo nói nếu em được xuất ngoại, chắc chắn sẽ rất thành công, chỉ là điều kiện gia đình em không được tốt, khiến em mất đi cơ hội đổi đời”
Cô ta khóc như hoa lê đái vũ² dựa vào lòng Lâm Tự: “Anh đã nói, dù em có trở thành thế nào đi nữa, anh cũng sẽ luôn yêu em mà đúng không.”
Không biết hắn có thực sự yêu Kiều Từ Từ không hay do không muốn muốn xấu hổ trước mặt tôi, Lâm Tự nhẹ nhàng vuốt ve lưng Kiều Từ Từ: "Không sao, vất vả cho em rồi, trong lòng anh, em lúc nào cũng giỏi.”
Lâm Tự tranh thủ nói: “Mẹ, không lẽ mẹ muốn con cả đời không làm việc sao. Con và Từ Từ muốn cống hiến cho công ty. Con là tổng giám đốc và cô ấy sẽ là thư ký của con. Với sự giúp đỡ của cô ấy, sau một thời gian nữa thôi con nhất định sẽ làm thật tốt”
Tôi thở dài trong lòng, hắn là kẻ ngu à, ngay cả tính tình mẹ ruột của mình thế nào cũng không hiểu sao?
Mẹ chồng từ trước đến nay luôn tự mình giải quyết vấn đề, sẽ không vì hắn là con của mình mà dung túng cho hắn làm bậy để rồi sự nghiệp bà dày công gây dựng bị hủy hoại trong tay hắn được.
Mẹ chồng đặt đũa xuống, nói với Lâm Tự: “Con có thể quay lại công ty, nhưng là quay về chi nhánh làm việc. Còn về phần Kiều Từ Từ…”
Mẹ chồng liếc nhìn cô ta: “Việc nhà còn làm không xong, thì có thể làm được cái gì!”
Lâm Tự và Kiều Từ Từ không còn cách nào khác mà phải nhượng bộ trước.