Mẹ Chồng Ta Đạm Như Hoa Cúc - 03
Cập nhật lúc: 2024-07-25 22:18:08
Lượt xem: 930
03
Lâm Giai Nguyệt nghe vậy, ngượng ngùng cười: “Hằng lang chớ có kinh động, Nguyệt Nhi nào có yếu ớt thế đâu.”
Mẹ chồng thấy Lâm Giai Nguyệt trốn trong n.g.ự.c cha chồng làm nũng, mặt tái nhợt, cơ thể lung lay sắp đổ.
Nếu là trước kia, ta nghĩ ta chắc chắn sẽ bênh vực kẻ yếu, giúp mẹ chồng lấy lại công đạo.
Nhưng nay đã khác xưa, ta đã nhìn thấu bộ mặt thật của mẹ chồng, ta sẽ không bao giờ ra mặt thay cho bà ta nữa.
Vì thế, ta lùi lại hai bước, làm bộ kính cẩn nghe theo.
Mẹ chồng ra hiệu ánh mắt cho nhiều lần, nhưng ta vờ như không thấy.
Mẹ chồng lại quay sang phu quân ta là Lý Tử An cầu xin sự giúp đỡ, nhưng Lý Tử An cũng không sẽ vì một thiếp thất mà cãi cọ với cha mình.
Lý Tử An cũng không thích tác phong của mẹ, có khi cũng không muốn quản chuyện của mẹ làm gì.
Từ khi Lý Tử An vừa chào đời đã được ôm đến chỗ lão phu nhân cho bà ấy nuôi nấng.
'moshi moshi, Clitus đang chạy deadline xin nghe'
Cha chồng và lão phu nhân rất coi trọng đích trưởng tử là Lý Tử An đây, lại cảm thấy mẹ chồng xuất thân bình dân, lại còn là thứ nữ, cho rằng bà ta sẽ không thể dạy dỗ tốt con cái.
Cho nên quan hệ giữa Lý Tử An và mẹ chồng cũng không mấy gần gũi, thậm chí có thể dùng từ ‘xa lạ’ để hình dung.
Đợi một lát, mẹ chồng thấy không có ai ra mặt thay mình, thế là chỉ có thể căng da đầu mở miệng.
“Hầu gia, ngài tính sắp xếp cho Nguyệt Nhi muội muội thế nào?”
Cha chồng thâm tình nhìn Lâm Giai Nguyệt, nhẹ giọng nói: “Bổn hầu bị trọng thương lúc ở biên cảnh, nếu không phải có Nguyệt Nhi cứu giúp, chỉ sợ bổn hầu lúc này đã không còn mạng mà đứng ở đây.”
“Nàng cứ sắp xếp cho Nguyệt Nhi vào phủ đi, đãi bổn hầu đến chỗ bệ hạ báo cáo công việc về, lúc đó sẽ quyết định!”
Sau đó, cha chồng khẽ vuốt tay Lâm Giai Nguyệt, nhẹ nhàng nói: “Bổn hầu đi một lát sẽ về, nàng cứ yên tâm đợi ở phủ nhé!”
Lâm Giai Nguyệt cười gật đầu, cha chồng lại nói với mẹ chồng: “Nguyệt Nhi mang thai cốt nhục của bổn hầu, đừng để xảy ra chuyện gì.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/me-chong-ta-dam-nhu-hoa-cuc/03.html.]
Nghe vậy, mặt mẹ chồng rất khó coi, nhưng vẫn miễn cưỡng cười nói: “Hầu gia cứ yên tâm, bây giờ trong phủ lại có thêm một vị muội muội làm bạn với thiếp, thiếp thân rất vui!”
Lâm Giai Nguyệt che miệng cười nói: “Phu quân đừng lo, sao tỷ tỷ có thể làm khó Nguyệt Nhi chứ? Ngài mau đi đi, đừng để bị muộn.”
Nghe Lâm Giai Nguyệt gọi cha chồng là “Phu quân”, mẹ chồng tức giận siết chặt nắm tay.
Nhưng bà ta cũng không tỏ ra bất mãn, bởi vì bà ta muốn bảo vệ hình tượng đạm nhạt như cúc của mình.
Cha chồng lại dặn dò mẹ chồng hai câu, mới lưu luyếntiến cung báo cáo công việc.
Ta lạnh nhạt nhìn, mẹ chồng tức muốn c.h.ế.t đến nơi rồi.
Sau khi vào phủ, rốt cuộc mẹ chồng không giả vờ nổi nữa.
Bà ta kéo tay ta, ấm ức nói: “Vũ Miên à, con xem cái con ả Lâm Giai Nguyệt có phải hồ ly tinh câu dẫn đàn ông không chứ, câu mất hồn vía của hầu gia luôn rồi!”
Ta suýt phì cười, an ủi: “Mẹ chồng, người nghĩ nhiều rồi, dù cho nàng ấy có được cha chồng yêu chiều, nhưng trước sau cũng chỉ là một thiếp thất mà thôi, nào có thể vượt qua người?”
Mẹ chồng lại nói một đống, lời trong lời ngoài đều là muốn ta ra oai phủ đầu Lâm Giai Nguyệt, nhưng ta đâu có ngu.
Ta làm bộ nghe không hiểu, mẹ chồng tức giận than đau đầu, bảo ta đi sắp xếp chỗ ở cho Lâm Giai Nguyệt.
Lúc đi, còn không quên nói với ta: “Cho con điếm kia một khu viện tốt nhất đi, ta thấy Tây Uyển cũng không tệ!”
Tây Uyển chính là nơi mà ngay cả hạ nhân cũng không ở nổi, mẹ chồng đang muốn mượn tay ta, ngáng chân Lâm Giai Nguyệt.
Ta toàn giả vờ nghe không hiểu ẩn ý trong lời bà ta, xoay người sắp xếp cho Lâm Giai ở Lệ Hương Viên, khu viện này gần thư phòng của cha chồng nhất.
Ta còn sai tám tên người hầu, bốn v.ú già hầu hạ Lâm Giai Nguyệt.
Ta còn tự mình tặng cho Lâm Giai Nguyệt vải vóc tốt nhất, và một bộ trang sức đá hồng bảo.
Lâm Giai Nguyệt được yêu mà sợ, hành lễ với ta, ta vội vàng nghiêng người né tránh.
Ta cười nói: “Ngươi là người của cha chồng, vậy thì chính là trưởng bối của ta, theo lý mà nói ta nên hành lễ với ngươi mới phải!”
Lâm Giai Nguyệt rất hài lòng, nói chuyện phiếm với ta hồi lâu, cuối cùng mới mỹ mãn tiễn ta đi.