Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

MÓN QUÀ SINH NHẬT BẤT NGỜ - C11

Cập nhật lúc: 2024-06-28 10:47:07
Lượt xem: 32

13

 

Giang Hoài sắc mặt xám xịt buông tay ra, sửng sốt vài giây, bỗng nhiên giơ tay lên, hung hăng tát mình mấy cái.

 

"Mẹ kiếp! Cái tay ti tiện, cái tay ti tiện này!"

 

Hắn quỳ trên mặt đất, trên tay trên mặt đều là máu, trên đỉnh tóc dính đầy bơ, ánh mắt đỏ bừng, nhìn chật vật tới cực điểm.

 

Những người khác cũng không khá hơn là bao, có người ôm đầu khóc rống, có người dập đầu với Lục Kỳ Yến "loảng xoảng, loảng xoảng", còn có người xụi lơ trên mặt đất, hai mắt vô hồn không có tiêu cự, không nhúc nhích.

 

Tôi ở bên cạnh nhìn, trong lòng cảm xúc lẫn lộn.

 

Nhìn xem, đây chính là nhân quả.

 

Vừa rồi khi nhìn tôi bị chê cười, những người này từng người dùng tư thái cao cao tại thượng giễu cợt tôi, nói tâm tình tôi không ổn định, nói tôi chưa từng thấy qua việc đời.

 

 Nhưng đợi đến khi sự tình thật sự phát sinh trên người họ, phản ứng của bọn họ, so với tôi càng thêm chật vật.

 

Ai bình tĩnh ai cao quý hơn ai đây?

 

Tôi cười nhạo một tiếng, tầm mắt lạnh như băng của Lục Kỳ Yến thỉnh thoảng đảo qua người tôi, không biết đang suy nghĩ cái gì.

 

Giang Hoài nhạy bén nhận ra.

 

"Lục tổng, có phải anh coi trọng cô ấy không?"

 

Trong mắt hắn b.ắ.n ra tia hy vọng, đi về phía trước một bước, nuốt nước miếng, chờ mong nhìn về phía Lục Kỳ Yến.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/mon-qua-sinh-nhat-bat-ngo/c11.html.]

 

"Tôi đem bạn gái của tôi cho anh, anh có thể bỏ qua cho tôi lần này không?"

 

"Ồ?"

 

Lục Kỳ Yến tỏ ra hứng thú, hắn híp mắt, ngón tay thon dài kẹp xì gà chỉ về phía tôi.

 

"Vậy anh cảm thấy, cô ấy có thể đáng giá bao nhiêu tiền?"

 

Giang Hoài thử mở miệng.

 

"Ba trăm triệu?"

 

Lục Kỳ Yến cười nhạo một tiếng, ngẩng đầu nhìn tôi.

 

"Tần Mẫn, chính cô cảm thấy thế nào?"

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

 

"Lục tổng, Tần Mẫn cô ấy rất bảo thủ, cô ấy rất đáng giá, chúng tôi còn chưa làm qua..."

 

Mặt tôi đỏ bừng, tức giận xông tới cho Giang Hoài một cái tát.

 

"Câm miệng! Giang Hoài, đồ cặn bã!"

 

Một cái tát này rơi xuống, một chút mềm lòng không nỡ cuối cùng trong lòng tôi đối với Giang Hoài, đều tan thành mây khói.

 

Hơn năm năm ở chung, hơn hai nghìn ngày đêm, tôi chưa bao giờ nghĩ tới, mình lại thích loại đàn ông có phẩm hạnh thấp kém như vậy.

 

 

Loading...